Hàn Dao áp sát vào cành cây. Để không gây ra một tiếng động nào, cô chỉ có thể chậm rãi điều chỉnh hơi thở, khiến năng lượng tiêu hao ở mức nhỏ nhấ1t.
Hơi thở phả ra từ miệng cô như muốn đóng băng trên cành cây. Nhìn cách tìm kiếm trải rộng của Mạnh Thế Hựu, cả người cô căng chặt, đến 0cả thở cũng không dám thở nhiều, chỉ sợ mình hơi mất tập trung một chút là sẽ bị bọn họ tìm ra.
Lính cấp dưới của Phó Thiếu Lê đương nhiên3 là có bản lĩnh rồi, huống chi đơn vị của bọn họ cũng không phải là đơn vị bình thường. Bọn họ là những tinh anh trong số các tinh anh, khả năng q2uan sát nhạy bén, ăn đứt những binh lính bình thường.
Dù sao Hàn Dao cũng chưa được huấn luyện một cách bài bản, không thể sánh với bọn họ0 được.
Thậm chí đến cả trên trời mà bọn họ còn không bỏ qua. Khi họng súng của Mạnh Thế Hựu lia về phía Hàn Dao, trái tim cô như nhảy lên 9cổ họng, không đối diện với tầm mắt của anh ta.
Sau khi đánh mắt một vòng trên trời, Mạnh Thế Hựu dời tầm mắt, dẫn cả đội tiến lên tiếp.
Khi tin tức được báo về cho Phó Thiếu Lê, anh im lặng rất lâu, cuối cùng nói một câu:
“Thông báo với tổng bộ chỉ huy, tình hình có biến, sắp xếp người bảo vệ trưởng quan chỉ huy, nhanh chóng rút lui, chuyển tới bộ chỉ huy trên biển!”
Nhân viên truyền tin nhanh chóng kết nối với tổng bộ chỉ huy, báo cáo lại chuyện này.
Sau khi đám Mạnh Thế Hựu đi xa rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-nha-thu-truong/592033/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.