“Chuyện gì?”
Người lính nữ nhìn anh bằng ánh mắt khó hiểu.
Phó Thiếu Lê không trả lời, chỉ rút ngắn khoảng cách giữa hai người, bất ch1ợt hôn lên môi cô.
Một lúc lâu sau anh mới tách ra, nhìn cô gái đang mất hết sức lực vì nụ hôn của anh, anh ôm chặt lấy cô, thì thầm bên tai 0cô.
“Chuyện là hôn em như thế này.”
Lời nói bất ngờ ấy khiến Hàn Dao sửng sốt, đến khi hiểu ra, khuôn mặt của cô lập tức đỏ bừng.
Cô giãy giụa mấy cái, Phó Thiếu Lê cũng không miễn cưỡng, buông cô ra và nhìn thẳng vào cô.
Ánh nhìn ấy của anh khiến Hàn Dao càng ngượn2g ngùng hơn. Cô vươn tay, đập một cái vào vai anh.
“Anh học đâu ra nhiều trò thế hả?”
Đậu xanh, cô đớp thính mất rồi! A a a a! “Thích không?”
Không biết vì lý do gì, Hàn Dao luôn cảm thấy giọng anh rất gợi cảm, nếu cứ tiếp tục thế này thì cô sẽ điên mất. Vì thế, cô 9xua tay với anh:
“Không nói với anh nữa, em đi đây!”
Hàn Dao xoay người chạy mất, Phó Thiếu Lê nhìn theo bóng lưng cô đến tận khi cô rẽ ngoặt, không thấy đâu nữa.
Anh nhìn xung quanh, sau đó mới lên xe, lái xe rời khỏi đó.
Rời khỏi tầm mắt của Phó Thiếu Lê, Hàn Dao vuốt ngực, thở phào một hơi, đến giờ trái tim cô vẫn đang đập thình thịch.
Nghĩ lại vẫn thấy không quá chân thật, bọn họ cứ thế đến với nhau rồi sao?
Hàn Dao sờ lên môi, cảm thấy môi vẫn còn nóng bỏng. Cô buông tay ra, lắc đầu, không nghĩ ngợi lung tung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-nha-thu-truong/592030/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.