“Anh gọi thế làm tôi sởn hết gai ốc rồi này! Làm ơn đừng có gọi nữa, cứ kỳ quặc sao ấy!”
Phó Thiếu Lê nghẹn họng 5vì lời nói ấy của Hàn Dao. Anh đảo lưỡi một lúc lâu:
“Nếu không thì gọi là gì?”
“Gọi tên là được, mọi ng6ười đều gọi như thế.”
Phó Thiếu Lê giơ tay day mấy cái vào huyệt Thái Dương, thế thì còn gì là khác biệt nữa. “Cô nhóc, tôi sẽ giúp em điều tra thân thế của mình, đừng nghĩ ngợi quá nhiều, kết quả sẽ không quá tệ đâu. Cho dù4 có tệ thật thì cũng phải nhớ là có tôi đây rồi, tôi sẽ ở bên em.”
“Tôi biết.”
Giọng nói của cô trầm hẳn8 đi.
“Hình như vừa rồi tôi nghe thấy ai nói là nhớ tôi thì phải, thật không hả?”
Bởi vì chuyển chủ đề quá nhanh nên Hàn Dao không bắt kịp, load một lúc lâu mới nhận ra là anh có ý định tính sổ.
“Anh đoán xem!”
Giọng nói có phần tinh nghịch, nhưng vẻ mặt của Hàn Dao lại không vui vẻ như giọng nói của cô.
“Nhưng mà này, bên cạnh tôi có một người đàn ông, trông cũng cao ráo đẹp trai, nhân phẩm cũng tốt, không có khuyết điểm gì cả. Anh ấy thực sự khá được, ít nhất thì tôi cảm thấy tốt, chưa biết chừng...”
“Tôi không cho phép!”
Lần này là Phó Thiếu Lê ngắt lời Hàn Dao, giọng điệu có chút hầm hố.
Hàn Dao không ngờ là anh lại vội vã ngắt lời cô như thế.
“Sao hả? Anh sốt ruột gì chứ, tôi chưa nói xong đâu, nghe tiếp đây này! Tiếc là tôi quyết định làm mối cho anh ấy và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-nha-thu-truong/592021/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.