Đứng trước cửa một phòng làm việc, Giang Hàn đẩy cửa bước vào, bên trong có mấy cái bàn làm việc. Giang Hàn đi tới vị trí gần cửa s5ổ nhất, ngồi xuống nhìn hai người vừa bước vào.
Đây là văn phòng tạm thời của các giáo quan lính nữ. Mấy giáo quan khác vẫ6n đang ở sân huấn luyện, vậy nên trong phòng chỉ có ba người bọn họ.
Sau khi đi vào, Hà Tiêu Linh thành thạo lấy một cái g7hế ngồi xuống, bị Giang Hàn lườm một cái, nhưng không nói gì cả.
“Hàn Dao, cô tự tìm ghế ngồi xuống đi.”
Hàn Dao đ4áp lại, xoay người đi lấy ghế. Tiếp theo là lúc để giáo quan Giang xử tội rồi, và đương nhiên là phải bắt đầu từ Hà Tiêu Linh.
Không đợi Hàn Dao ngồi xuống, Giang Hàn đã chỉ vào mũi Hà Tiêu Linh.
“Tớ nói này, cậu sửa lại cái tính ấy đi. Hai người có hận thù to tát gì trong bộ đội đâu, sao lần nào nhìn thấy nhau cũng đá đểu nhau vậy?”
Hà Tiêu Linh sờ mũi. Chuyện này thì đúng là cô ấy hơi đuối lý, nhưng ai bảo Sa Long cứ gạ đòn cơ!
“Trưởng quan! Đúng là trong bộ đội thì tớ và Sa Long không có thù oán gì lớn, nhưng lúc ở trường quân đội, bọn tớ có thù không đội trời chung. Chuyện dài lắm, sau này gặp anh ta, tớ sẽ cố gắng nhẫn nhịn.”
Xét thấy thái độ của Hà Tiêu Linh khá tốt, vả lại Giang Hàn cũng không định mắng cô ấy thật, vậy nên vung tay cho qua. Tiếp theo là đến lượt Hàn Dao.
Hàn Dao ngồi thẳng người, rửa tai lắng nghe.
“Hàn Dao,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-nha-thu-truong/591886/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.