“Được rồi, tôi đã nghe thấy lời đảm bảo của cô rồi. Bây giờ còn bốn, năm phút nữa mới kết thúc, Hà Tiêu Linh cậu tới sân huấn l5uyện xem, còn Hàn Dao thì tới nhà ăn xem hôm nay ăn gì, tiện thể đánh bóng con mắt một chút!”
Tất nhiên là Hàn Dao hiể6u ý của Giang Hàn, cô đi theo Hà Tiêu Linh ra khỏi văn phòng. Xuống dưới tầng một, cô và Hà Tiêu Linh mỗi người đi một ngả.
Hàn Dao lù đù đi tới nhà ăn. Lúc nãy còn không thấy gì, bây giờ ngồi trên ghế lâu như thế rồi lại đứng lên đi, cô chỉ cả4m thấy chân mình rời rạc cả ra.
Chịu đựng cảm giác khó chịu ấy, Hàn Dao dừng lại ở vị trí cửa sổ. Bên trong vẫn là ngư8ời đàn ông trung niên lấy cơm cho cô vào buổi trưa, đồng thời cũng là quản lý nhà bếp La Hiển Thanh.
“Chào bếp trưởng!”
La Hiển Thanh nhìn cô, động tác múc canh chua vẫn tiếp tục.
“Sao chỉ có một mình cháu? Huấn luyện xong rồi à?”
Hàn Dao cười lắc đầu.
“Vẫn chưa. Cháu bị giáo quan phạt, phạt xong thì tới đây luôn, xem có giúp được gì không.”
Loáng thoáng có tiếng mèo kêu truyền tới, nghe có vẻ rất thích thú.
La Hiển Thanh lắc cái muôi trong tay.
“Không có gì cần cháu giúp cả, hay là cháu uống một bát canh chua đi.”
Vừa nói, ông ấy vừa đưa một bát cho Hàn Dao, cô nhận lấy.
“Vậy thì cảm ơn bếp trưởng!”
Hàn Dao bưng bát canh chua, tìm một cái bàn gần đó rồi ngồi xuống, uống một hơi hết hơn một nửa. Cô thoải mái thở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-nha-thu-truong/591887/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.