Trong giọng nói của cô ấy mang theo vẻ tức giận.
Hà Tiêu Linh gọi Hàn Dao rồi bắt đầu chạy. Thấy cô ấy chạy, Hàn Dao cũng chạy theo, đeo bìn5h nước lên thắt lưng.
Đám người trên sân huấn luyện đều nhìn theo hai bóng người đang dần chạy xa.
“Nhìn cái gì hả? Tiếp tục đứng, m6ột tiếng sau nghỉ ngơi!”
Một phó giáo quan phía lính nữ hét to một câu. Giang Hàn giao toàn bộ nhiệm vụ còn lại cho cô ấy rồi xoay người rời7 đi.
Chuyện thành ra thế này, Sa Long cũng thấy nhàm chán. Anh ta vẫy tay bảo Đường Duy Hy về hàng.
Nhìn qua chuyện này, lính nam và4 lính nữ lại thù nhau từ lúc nào chẳng hay. Suốt một buổi chiều, sĩ khí trong sân huấn luyện tăng vọt, không một ai trong đội lính nữ xin phép nghỉ 8ngơi.
Bọn họ lần lượt ngã xuống, ngay cả lúc nghỉ ngơi giữa giờ, phó giáo quan bảo bọn họ dừng lại nghỉ ngơi mà bọn họ cũng không nghe. Bên lính nam cũng hệt như thế, điều này khiến các giáo quan ở đây không cười nổi.
Tạm không nói tới chuyện ở sân huấn luyện, bên kia đang tiến hành chạy việt dã hai mươi kilomet. Sân chạy việt dã là một ngọn núi đằng sau căn cứ huấn luyện. Tuyến đường đã được vẽ rất rõ, chỉ có điều đây là lần đầu tiên Hàn Dao đến.
Huống chi bọn họ bị phạt cùng nhau, nói thật, lúc mới nghe thấy Giang Hàn ra lệnh chạy hai mươi kilomet, cô ấy ngây người mất một hồi.
Nhưng chạy từ sân huấn luyện tới sau núi, cô ấy không muốn suy nghĩ nữa. Dù sao, ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-nha-thu-truong/591885/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.