Không từ chối được lời mời của Anna, Đinh Kiều An đành phải theo cô ta về chỗ ở, đó là khu ký túc xá dành cho giảng viên, phong cách rất đơn giản.
Đinh Kiều An tò mò hỏi một câu: “Sao cô lại ở nơi này?”
Một cô gái mới từ nước ngoài về, lại là một họa sĩ có tên tuổi, nhìn thế nào cũng không giống người sẽ ở ký túc xá cho giảng viên.
Anna đưa cho cô một bộ quần áo với kiểu dáng hiện đại và độc đáo. Rất mới, nhìn thế này có vẻ là chưa mặc lần nào.
Đinh Kiều An nhận lấy quần áo, đang chuẩn bị đi thay thì Anna mới trả lời vấn đề vừa rồi của cô: “Nhà của tôi bị người ta chiếm mất nên tôi chỉ có thể tới nơi này ở thôi.”
Mặc dù, trong câu chữ kia không nói rõ cô ta gặp phải chuyện gì nhưng nó vẫn khiến Đinh Kiều An cảm thấy ngột ngạt. Cô không nói gì, cứng ngắc ôm quần áo rồi đi vào phòng thay đồ. Lúc đóng cửa, cô lại nghe thấy giọng của Anna: “Tôi đùa với cô thôi, ha ha ha ha.”
Đinh Kiều An đóng cửa lại, vừa rũ mắt suy nghĩ vừa thay quần áo. Ừm, rất vừa vặn, cô cao một mét sáu lăm, Anna chắc là mét bảy, có vẻ bộ quần áo này không vừa với vóc người của Anna nhưng cô mặc lại rất vừa.
Lúc thay quần áo xong đi ra ngoài, thấy Anna đang nhìn cô, trong mắt có vẻ hoài niệm, còn có vẻ đáng tiếc. Anna khen cô một câu: “Cô mặc bộ này hợp lắm, tặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-mau-vao-ro-di/3480652/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.