Lần này, Sở Thần Hy đưa hai người tới tháp viện.
Anna xuống xe, lười biếng duỗi tay vươn người một cái, vẻ mừng rỡ bộc lộ trong lời nói: “Đại Sở, sao anh biết tôi muốn tới nơi này.”
Sở Thần Hy dắt tay Đinh Kiều An xuống xe, chỉ cười mà không trả lời.
Anna quay đầu, nhìn về phía hai người bọn họ đang tay trong tay, ánh mắt chợt ảm đạm, sau đó cố gắng giữ bình tĩnh hỏi: “Phòng bao số mấy?”
“Chỗ cũ.”
Đinh Kiều An nghiêng đầu nhìn Sở Thần Hy. Chỗ cũ, xem ra trước kia bọn họ thật sự quen nhau.
Cảm giác được tầm mắt của cô, Sở Thần Hy chọc sống mũi cô: “Yêu anh rồi đúng không?”
Đinh Kiều An rất thẳng thắn thừa nhận: “Đúng vậy đó.”
Nói xong, cô có cảm giác rất rõ ràng người bên cạnh chợt cứng đờ, mà Anna đi ở phía trước quay đầu lại, ngao ngán “a” một tiếng: “Tôi đang làm kỳ đà cản mũi phải không?”
Đinh Kiều An lắc đầu, Sở Thần Hy nói không có.
Cô cứ tưởng chỉ có ba người bọn họ ăn cơm tối, nhưng không ngờ trong phòng bao có rất nhiều người, mà cô lại không quen biết ai cả. Không đúng, có biết một người, là Diệp Thành đang ngồi xe lăn kia.
Sở Thần Hy ôm eo cô, dẫn cô đi vào, thì thầm ở bên tai: “Đừng lo, những người này đều là bạn anh.”
Trong phòng bao vốn đang náo nhiệt, khi nhìn thấy ba người bọn họ đi vào, cả căn phòng chợt chìm vào im lặng. Vẻ mặt tất cả mọi người đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-mau-vao-ro-di/3480653/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.