Có vẻ giáo sư Tùng biết ý định của cô nên đã đè hai chân cô kéo sang hai bên.
Mùi đàn ông ghê tởm xông vào mũi khiến cho cô nhớ đến mùi hương thơm ngát trên người Sở Thần Hy. Cô ra sức chống cự, lớn tiếng kêu: “Cứu tôi với.”
Mới vừa hét lên, giáo sư Tùng lại bịt miệng và mũi của cô lại, Đinh Kiều An thật muốn nôn, hai người giằng co không ai nhường ai.
Trái lại vào giờ phút này Đinh Kiều An lại có một loại vẻ đẹp mê loạn, làm cho giáo sư Tùng càng phát ra thú tính, hoàn toàn quên nơi này là văn phòng. Ngay lúc anh ta định hôn xuống, Đinh Kiều An với được gạt tàn trên bàn, sau đó bất chấp đập vào đầu anh ta.
Giáo sư Tùng cũng không ngờ Đinh Kiều An sẽ có hành động như này, anh ta ôm đầu lùi lại phía sau.
Giáo sư Tùng vừa buông ra, Đinh Kiều An lập tức nâng chân lên dùng sức đá thật mạnh vào đũng quần anh ta, tiếp theo liền nghe thấy tiếng giáo sư Tùng gào khóc thảm thiết.
Anh ta căm hận nhìn cô, nghiến răng nghiến lợi, giọng nói run rẩy: “Con đàn bà này, cẩn thận tôi không để cô tốt nghiệp đâu.”
Đinh Kiều An tức giận thở hổn hển, cả người còn run rẩy sợ hãi, trên tay nắm chặt gạt tàn làm tư thế phòng bị.
Cô lạnh lùng nhìn giáo sư Tùng: “Không cho tôi tốt nghiệp? Tôi lại muốn xem anh còn có tư cách làm giáo sư của trường học không đã.”
“Tôi không có tư cách? Hừ, ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-mau-vao-ro-di/3480651/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.