Mọi người đã đi hết, Đinh Kiều An chỉ quần áo bị ướt trên người mình, cười như không cười: “Cô muốn bị tôi hắt nước hay là cởi áo khoác của cô ra cho tôi?”
Chọn một trong hai cũng rất dễ mà.
“Dựa vào cái gì mà tôi phải cởi áo cho cô? Dù sao, cô được người bao nuôi cũng chẳng biết xấu hổ là gì rồi, mặc như này với không mặc gì cũng không khác biệt lắm.”
Ồ, Đinh Kiều An ngậm miệng, có thể ra tay thì cứ ra tat thôi, dọa nạt làm gì chứ. Thế là cô trực tiếp đẩy mạnh cô gái hắt nước kia vào phòng vệ sinh bên cạnh, không ai thấy bên trong đã xảy ra chuyện gì, chỉ có thể nghe được tiếng kêu thảm thiết của cô gái đó.
Một người đi cùng cô gái hắt nước kia thấy tình huống như vậy, sợ đến mức đi gọi người.
Đinh Kiều An vừa dụ dỗ vừa ép buộc, không dễ dàng gì mới cởi được áo khoác của cô gái kia, bỗng nhiên cửa phòng vệ sinh bị một lực mạnh đẩy ra.
Lúc thấy người đến là giáo sư Tùng, Đinh Kiều An lấy áo khoác cởi ra từ trên người cô gái kia ôm chặt vào người thì mới che khuất da thịt bị lộ ra ngoài, quần áo ướt đẫm dán vào người không khác gì mặc đồ lót cả.
Giáo sư Tùng không phân biệt đúng sai, quát to với cô: “Đinh Kiều An, cô ra đây cho tôi.”
Kể từ đêm đó đến giờ, đây là lần đầu tiên cô đối diện trực tiếp với giáo sư Tùng, hơn nữa lúc này trông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-mau-vao-ro-di/3480650/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.