Trần Nhất Sơn nhìn sang Lê Gia Hào nói với anh.
"Mình đã nói rất nhiều lần rồi mình không muốn quản chuyện của cô ta. Nếu cô ta làm phiền cậu, cậu cứ theo ý mình mà làm, không cần để ý đến mình đâu."
Lê Gia Hào:"Được thôi...người anh em..."
Cạch...
Lúc này cửa lại mở ra lần nữa, Trần Thanh Trúc cùng Lê Xuân Trường bước vào. Trên tay Trần Thanh Trúc còn xách một đôi giày cao gót, chân cô lại đi chân đất, Lê Xuân Trường đi bên cạnh dìu cô đi vào.
Lê Xuân Trường vừa vào đến phòng liền chỉ tay vào Trần Bích Ngọc mà mắng.
"Cô đi đứng như vậy à... xô đẩy người khác như vậy, nói cô là phường chợ búa bán tôm cá đúng là oan uổng cho họ quá, họ còn lịch sự hơn cô gấp chăm gấp ngàn lần. Họ có ghê gớm cũng là lúc bán hàng mà thôi, chứ cách cư xử họ lịch sự hơn cô nhiều..."
Lê Gia Hào nhìn thấy Lê Xuân Trường dìu Trần Thanh Trúc vào thì vội đứng dậy, đi đến, khom người, trong sự ngạc nhiên của mọi ngườ mà ôm cô lên, đi đến sôpha ngồi xuống.
Đặt cô ngồi lên sôpha anh mới hỏi.
"Đây là có chuyện gì xảy ra vậy?"
Chưa cần Trần Thanh Trúc lên tiếng Lê Xuân Trường đã thao thao bất tuyệt mà nói.
"Còn không phải do cái người đàn bà đanh đá chua ngoa, thiên kim đại tiểu thư Trần gia kia sao. Khi nãy ba người bọn em gặp qua dưới đại sảnh, rồi cùng nhau lên đây. Đến lúc thang máy mở cửa bọn em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-la-me-don-than-thuan-khiet-nhat/2945788/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.