Lê Gia Tuệ nhìn Đào Hà Trang bộ dáng thẹn thùng đi vào phòng tắm thì nhếch môi cười lạnh một tiếng. 
Reng...reng... 
Điện thoại đúng lúc này đổ chuông, hắn (Lê Gia Tuệ) châm một điếu thuốc rít vào một hơi nhả khói, mới chậm rãi đưa tay bấm nghe. Điện thoại vừa kết nối bên kia một giọng của đàn ông trầm khàn vang lên. 
"Cậu dạo này có vẻ nhàn rỗi quá nhỉ?" 
Lê Gia Tuệ lại hít một hơi thuốc nữa, nhả khói, cười lên, nói. 
"Haha... rảnh gì chứ... tìm tôi có chuyện?..." 
Người kia cười lên ha hả, khoái chí nói. 
"haha... tôi mang đến cho cậu tin mừng đây..." 
Lê Gia Tuệ:"Ồ!... vậy sao? Nói một chút, mấy khi ông mang tới chuyện vui cho tôi... chuyện hiếm đấy..." 
Người kia lại cười lên một tràng dài, nói. 
"Haha... tin chắc cậu nghe chuyện ni sẽ thấy vui vẻ không ngừng đâu... haha... bên..." 
Lê Gia Tuệ nghe người kia nói xong, hai mắt như tỏa sáng, rít một hơi thuốc nữa rồi ném xuống chân dập đi, kích động hỏi lại. 
"Tin tức ông nói là chính xác chứ? Mẹ nó... đúng là tin vui mà... haha...tốt... rất tốt..." 
Người kia:"Tôi đã nói rồi mà... haha... bước tiếp theo cậu tính sao đây?" 
Lê Gia Tuệ:"Haha... tính gì nữa chứ... hừ... cứ như kế hoạch ban đầu mà làm..." 
Người kia có chút sửng sốt, thêm chút bất ngờ mà hỏi lại. 
"Cậu không định..." 
Lê Gia Tuệ:"Không chưa phải lúc, chờ một thời gian nữa đi..." 
Người Kia:"Được thôi..." 
Cúp máy Lê Gia Hào nở một nụ cười lạnh lẽo, nơi đấy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-la-me-don-than-thuan-khiet-nhat/2945786/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.