"Cô em đừng có rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt..."
Trần Thanh Trúc:"Rượu nào bà đây cũng không uống... cút..."
Ồn ào bên này đã dẫn đến sự chú ý của rất nhiều người. Hoàng Ngân nhìn thấy một màn này liền chạy tới chỗ Trần Thanh Trúc, lại nhìn người đàn ông được gọi là Cảnh Ca kia một lượt. Xung quanh là một loạt những tiếng nghị luận vang lên.
Người A:"Cô gái này là ai đây... nhìn cũng thật là xinh đẹp... đáng tiếc hôm nay lại đụng trúng Cảnh Ca a..."
Người B:"Cái tên Cảnh Ca cũng không phải để trưng đâu, hắn là đại công tử phong lưu thành tính của Lục Thị đó..."
Người C:"Aizzz... số cô gái này hôm nay không may rồi... xưa nay Cảnh Ca nổi tiếng là ăn chơi, sở khanh, hắn đã nhìn trúng cô em nào thì nhất định phải ăn vào mồm mấy chịu được..."
Người A:"Còn không phải hắn cậy mình có tiền, lại có người chú làm to sao? Bắt nạt người thành quen luôn rồi, mấy ai có thể cùng hắn đối đầu đây?..."
Người D:"Chỉ thương cho cô gái kia... mệnh khổ rồi... ở đây có ai là không biết đến Cảnh Ca đâu vậy mà cô gái này lại đi động vào họng súng chứ..."
Người F:"Anh tưởng người ta muốn đụng sao? Không nhìn lại một chút, cô gái là bị người ta ngắm trúng, muốn không đụng cũng đừng nghĩ thoát..."
"..."
Những tiếng bàn luận vang lên không dứt, bàng quang có, đồng cảm, thương hại có, chỉ là không một ai muốn nhúng tay vào cái vũng nước đục này. Chuyện này xảy ra ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-la-me-don-than-thuan-khiet-nhat/2945728/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.