Hà Tùng Bách:"Được rồi... được rồi... tôi nói ngay đây... bạn bè cái kiểu gì thế không biết nữa, than vãn một chút, không an ủi người ta thì cũng thôi đi... aizzz... thôi bỏ đi ai bảo số tôi nó khổ, đi kết bạn với toàn người vô tâm chứ..."
Lê Gia Hào:"Chuyện chính..."
Hà Tùng Bách bi ai...
"Biết... biết...hôm qua tôi đã thấy Lê Gia Tuệ có hẹn với hai người một trong số đó tôi nhận ra đấy chính là Ba Hải còn một người nữa là một người thần bí có mang mặt nạ bạc. Mà Ba Hải với Lê Gia Tuệ đều là vô cùng tôn kính với người đàn ông mang mặt nạ kia..."
"Cái gì? Cậu không nhìn nhầm chứ? Thực sự là Ba Hải sao?"
Hà Tùng Bách vừa dứt lời thì Lê Gia Hào đã vội hỏi.
Thấy Lê Gia Hào hỏi vậy Hà Tùng Bách liền quả quyết mà khẳng định.
"Không sai đâu, cái tên Ba Hải này có biến thành tro tôi cũng nhận ra hắn..."
Lương Minh:"Xem ra cái tên Lê Gia Tuệ này cũng thâm sâu khó lường lắm đây..."
Trần Nhất Sơn:"Hào... cậu có biết người đàn ông mang mặt nạ kia sao?"
Lương Minh:"Mấy cái tên hay làm trò đó tưởng mình đang diễn tuồng sao còn bày đặt mang mặt nạ chứ?"
Lê Gia Hào:"Các cậu đã nghe qua Lão Long Đầu chưa?"
"Lão Long Đầu?"
Cả ba người Hà Tùng Bách, Lương Minh, Trần Nhất Sơn nhất thời ngẩn người, kinh ngạc hô lên.
Lê Gia Hào gật đầu xác nhận. Cả ba người còn lại không khỏi nuốt một ngụm khí lạnh tỉnh người.
Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-la-me-don-than-thuan-khiet-nhat/2945726/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.