"Mẹ... mẹ ăn chút cháo đi ạ..."
Tin Tin trên tay xách một chiếc cặp lồng màu xanh, cậu nhóc mở nắp cặp lồng ra khẽ thổi nhẹ rồi đưa tới cho Trần Thanh Trúc.
Trần Thanh Trúc nhìn con trai, lại nhìn cặp lồng cháo mà nhóc đưa tới trong lòng cảm giác ấm áp lan tràn khắp thân. Cô đưa tay đón lấy chiếc cặp lồng mỉm cười ôn nhu.
"Cảm ơn con trai ngoan..."
Tin Tin thấy mẹ đã ăn được một nửa cặp lồng cháo cậu bé liền nheo mắt cười hỏi.
"Mẹ... mẹ cảm thấy chú Hào là người như thế nào ạ?"
Trần Thanh Trúc nuốt trôi một ngụm cháo, ngẩng đầu nhìn con trai.
"Con trai... con hỏi vậy là sao?"
Tin Tin đưa tay lên xoa xoa đầu cười ngây ngô, nói.
"Thì con thấy chú ấy khá tốt a... đẹp trai, lại tài giỏi nên con muốn hỏi là mẹ cảm thấy chú ấy có..."
Trần Thanh Trúc:"Cắt... con trai, mẹ nói rõ cho con hiểu nhé... mẹ và chú Hào chỉ là bạn bè trên phương diện hợp tác công việc mà thôi. Chú ấy chính là tổng giám đốc tập đoàn Khánh Điển, ngoài cái đó ra mẹ không có bất kỳ một đánh giá nào cả, con hiểu chứ..."
Tin Tin:"Nhưng mẹ à... chú ấy đã đồng ý với con là sẽ làm bạn cùng mẹ rồi... mẹ... có thêm một người bạn rất tốt, nếu được... mẹ có thể cùng chú ấy kết giao bằng hữu được không?"
Trần Thanh Trúc:"Xì... con trai, con đang tính toán điều chi chi... mẹ nói cho con biết người ta là tổng giám đốc một tập đoàn lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-la-me-don-than-thuan-khiet-nhat/2945712/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.