Một giờ sáng.
Từ An An mơ màng tỉnh dậy, khẽ cử động một chút cũng cảm thấy cả người đau nhức.
Cô nhìn sang bên cạnh, thấy Nguyệt Như Ái đang ngủ gật trên mép giường của mình, cô mới nhớ lại mọi chuyện rằng mình bị bắt cóc bởi Ái Huyền Liên.
Và cả chuyện động trời kia nữa.
Từ An An không kìm nổi, bật khóc như một đứa trẻ. Cớ sao, tất cả những chuyện tồi tệ nhất lại ập tới cô như vậy.
Lúc này, Lâm Dương Vũ bước vào, Từ An An nhanh chóng lau đi những giọt nước mắt ấy, nhưng như vậy cũng không thể nào qua được mắt Lâm Dương Vũ.
- Cô tỉnh rồi à?
- Ừ… Ừm.
- Cô đói chưa? Cảm thấy trong người sao rồi?
- Tôi không sao… Rót cho tôi một cốc nước được rồi.
Nghe vậy, Lâm Dương Vũ rót nước ấm cho Từ An An, sau đó ngồi bên cạnh Nguyệt Như Ái.
- Anh… Tôi…
- Tôi hiểu cô muốn nói gì, đến tôi là bạn thân của Lục Đình Phong, cũng không hề biết nó đi xem mắt hay gì, nhưng có một sự thật rằng, cậu ta rất yêu cô đấy.
- Làm sao anh dám nói chắc nịch Đình Phong yêu tôi như vậy?
Loading...
- Cậu ta tâm sự nhiều nhất là với tôi, mà mỗi lần tâm sự là đều nói tới cô, lúc nào cũng nói yêu cô, cô là vợ tương lai của nó…
Tuy đang cùng Lâm Dương Vũ nói chuyện, nhưng nghe anh nói Lục Đình Phong yêu mình như vậy, nước mắt mà Từ An An đang kìm nén lại trào ra, nghẹn ngào mà nói tiếp với anh.
- Ha, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-kho-chieu-cua-tong-giam-doc/1719972/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.