Lâm Dương Vũ và Nguyệt Như Ái nhanh chóng lên đường theo địa chỉ mà Từ An An nói qua điện thoại.
Nguyệt Như Ái lòng nóng như lửa đốt, rõ ràng mới lúc nãy, cô còn từ nhà Từ An An về, cô ấy còn bảo cô đi đường cẩn thận, tại sao bây giờ lại xảy ra thế này?
Thấy Nguyệt Như Ái lo lắng như vậy, Lâm Dương Vũ cũng chỉ có thể an ủi cô.
- Đừng lo, Từ An An sẽ không sao đâu.
- Anh… Anh gọi cho Lục Đình Phong chưa?
- Chưa, đi vội quá nên anh chưa gọi, em lấy máy anh nhanh gọi cho cậu ta đi.
Cô vội vàng lấy máy của anh ra, tìm số của Lục Đình Phong rồi gọi. Nhưng dù gọi bao nhiêu lần cũng vậy, đều hiển thị lên máy bận.
- Cậu ta không nghe máy.
- Như Ái, không cần gọi nữa, hình như chúng ta đến nơi rồi.
Nói xong, Lâm Dương Vũ cũng dừng xe lại trước một tòa nhà bỏ hoang, nhưng kì lạ ở chỗ phía trên cao lại có một ánh đèn vàng mờ mờ.
Có lẽ, Từ An An đang ở nơi có ánh sáng ấy.
Còn Nguyệt Như Ái không đợi nổi nữa, vừa xuống xe cô liền chạy vào tòa nhà. Lâm Dương Vũ thấy cô kích động như thế cũng chạy theo cô.
- Aaa!
Loading...
Tiếng hét của Từ An An vang lên càng làm hai người bất an hơn, cuối cùng Nguyệt Như Ái và Lâm Dương Vũ cũng tìm thấy Từ An An.
Nhưng là trong tình trạng bị trói, cơ thể bị đánh đập đầy vết bầm tím, mặt cô cũng vì bị ai đó tát mà sưng đỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-kho-chieu-cua-tong-giam-doc/1719971/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.