Hôm sau, bốn người trở về thành phố S, tuy là không nỡ xa, nhưng họ đều là những người đứng dầu, không thể bỏ bê công việc lâu như vậy được.
- A, thật không nỡ rời khỏi đây chút nào, mình còn chưa chơi được gì đã phải về rồi.
- Không mất một xu nào cho chuyến du lịch này thì thế là được rồi.
Từ An An than thở, tại vì theo Lục Đình Phong để giúp Nguyệt Như Ái mà cô mất đi một ngày du lịch rồi. Tính ra cô chỉ có hai ngày đi chơi mà thôi.
Mà Nguyệt Như Ái và Lâm Dương Vũ sau chuyến du lịch này đã trở thành một đôi. Cũng đều là nhờ công lớn của Lục Đình Phong, nghĩ rằng lý do hôm trước mà Lục Đình Phong nói là chuyện này.
- Này, lý do hôm trước mà mày kéo tao vào đám con gái kia, có phải là giúp tao… với Như Ái không?
Lục Đình Phong nghe Lâm Dương Vũ hỏi xong, sắc mặt anh liền thay đổi, trong câu trả lời của anh giọng nói có phần giận dữ:
- Đạt được mong muốn rồi thì đừng hỏi nhiều.
Lâm Dương Vũ cũng nhận ra rằng Lục Đình Phong đó có gì không đúng, nhưng anh cũng hỏi thêm gì nữa.
Trên máy bay, trong khi Lâm Dương Vũ, Nguyệt Như Ái và Từ An An cùng nhau trò chuyện vui vẻ, rồi chơi trò chơi thì Lục Đình Phong lại ngồi cách xa, gương mặt trầm tư suy nghĩ điều gì đó.
Tới lúc dùng bữa trưa, thấy Lục Đình Phong vẫn ngồi im một chỗ đấy, Từ An An đứng dậy ra gọi anh.
- Này Lục Đình Phong, Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-kho-chieu-cua-tong-giam-doc/1719970/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.