Cả phòng bệnh chìm trong im lặng, ngoại trừ tiếng hít thở ra thì không nghe thấy tiếng gì nữa hết.
Nghe thấy Chu Hạo Thanh nói ra những câu đó, Tô Tuyết Vy chỉ biết lắc đầu. Cô không muốn có liên quan gì đến Thịnh Vân Hạo hết, chỉ cần là nơi có anh xuất hiện thì chắc chắn cô sẽ xảy ra chuyện. ngôn tình hay
Tô Tuyết Vy cố chống đỡ muốn đứng dậy duỗi tay ra chạm vào cốc nước trên bàn, Chu Hạo Thanh vội vàng đỡ lấy tay cô rồi rót cho cô một cốc nước.
Cô không nói một câu cảm ơn nào mà chỉ nhận lấy cốc nước rồi uống thôi.
Trong suốt 1 tiếng đồng hồ phẫu thuật vừa rồi, cô đã nghĩ thông suốt rất nhiều chuyện rồi. Ví dụ như tĩnh dưỡng cơ thể thật tốt, hoàn toàn rời xa Thịnh Vân Hạo. Hai người đã không thể ở bên nhau được nữa vậy thì cứ để cô tự cắt đứt những ràng buộc này, cắt đứt một cách triệt để.
Cho dù bệnh của Tô Thần Vũ rất nghiêm trọng đi nữa thì cô cũng sẽ nghĩ cách chứ tuyệt đối không dựa dẫm vào Thịnh Vân Hạo. Tất cả những chuyện trong quá khứ đều là do cô tự mình gây ra, không thể trách người khác được.
Chu Hạo Thanh nhìn vẻ mặt ảm đạm của cô là biết cô đang nghĩ cái gì rồi, nên anh ta mím môi nói.
“Thịnh Vân Hạo đã đi rồi.”
Tô Thần Vũ ngoan ngoãn ngồi trong lòng Tiêu Châu, nghe cuộc đối thoại của hai người trước mặt.
Nghe thấy ba chữ Thịnh Vân Hạo này, Tô Tuyết Vy nở nụ cười mỉa mai. Cho dù cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-em-phai-la-cua-toi/1013425/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.