Thân hình cô hơi lảo đảo, nhắm mắt lại rồi ngã thẳng người ra sau, sắc mặt trắng bệch không chút tức giận nào.
Trái tim Thịnh Vân Hạo thắt lại, vội vàng đưa tay ra ôm người vào trong lòng. Cùng lúc đó Chu Hạo Thanh cũng đưa tay ra. Cứ thế Tô Tuyết Vy được hai người đàn ông ôm vào trong lòng.
Sắc mặt Chu Hạo Thanh tái mét nhìn Thịnh Vân Hạo, hung dữ nói: “Buông tay!”
Đương nhiên Thịnh Vân Hạo cũng không phải người tốt đẹp gì, càng siết chặt tay hơn nhất định không chịu buông, cự tuyệt nói: “Dựa vào cái gì?”
Cơ thể nóng hổi cùng với máu chảy ra ở khóe miệng của Tô Tuyết Vy làm cho Thịnh Vân Hạo thấy đau lòng, anh sẽ không để Chu Hạo Thanh đạt được ý đồ đâu.
Hai người không ai chịu nhường ai, thân nhiệt của Tô Tuyết Vy càng ngày càng cao, nhiệt độ không giống với thân nhiệt của người bình thường. Chu Hạo Thanh hoang mang, lật đật hét lên.
“Thịnh Vân Hạo! Nếu anh còn không chịu buông tay nữa Tô Tuyết Vy sẽ chết ngay tại đây đấy!”
Nghe thấy câu này, Thịnh Vân Hạo nới lỏng tay, Tô Tuyết Vy trở về trong vòng tay của Chu Hạo Thanh.
Chu Hạo Thanh vội vàng bế người đặt lên giường, hét lên với Thịnh Vân Hạo đang đứng ở cửa.
“Mau đi gọi bác sĩ lại đây! Thịnh Vân Hạo! Cô ấy mà xảy ra chuyện gì thì anh sẽ hối hận đấy!”
Thịnh Vân Hạo xoay người chạy ra khỏi phòng bệnh đi tìm bác sĩ.
Chu Hạo Thanh không ngừng lau vết máu trên khóe miệng của Tô Tuyết Vy, trong lòng hận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-em-phai-la-cua-toi/1013426/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.