Tô Tuyết Vy lạnh lùng nhìn Tô Minh Nguyệt đang tự đánh giá bản thân, nhưng cô không phải là người cực kỳ nhàm chán như vậy.
“Nếu như không có chuyện gì thì tôi đi trước đây.” Tô Tuyết Vy nói xong thì muốn xoay người rời đi, nhưng lời nói của Tô Minh Nguyệt đã ngăn cô lại.
“Tôi đã nói tôi muốn cảm ơn cô mà, như thế này đi, chỉ cần cô chịu rời khỏi anh Vân Hạo thì tôi sẽ đồng ý mọi điều kiện của cô.” Tô Minh Nguyệt nghiêm nghị nói.
Tô Tuyết Vy cảm thấy thật nực cười.
“Nếu tôi không chịu đi thì sao?”
Đôi mắt của Tô Minh Nguyệt trở nên lạnh lẽo khi nghe cô nói vậy, cô ta lại quay đầu nhìn Thần Vũ đang ngồi trên ghế ở hành lang.
“Tôi không nghĩ rằng cô có tư cách gì để mặc cả với tôi.”
Đối mặt với lời đe dọa trắng trợn của Tô Minh Nguyệt, Tô Tuyết Vy hoàn toàn không thèm quan tâm bình tĩnh đáp lại.
“Cô muốn dùng Thần Vũ để uy hiếp tôi sao? Chỉ sợ là cô đã quên thằng bé là con trai của ai rồi.”
Lời đe dọa ngang ngược của Tô Tuyết Vy khiến Tô Minh Nguyệt choáng váng một lúc.
“Vì vậy, tốt hơn hết là cô đừng nên đưa ra bất kỳ ý nghĩ xấu nào.” Tô Tuyết Vy hừ lạnh một tiếng.
Tô Minh Nguyệt chưa bao giờ nghĩ rằng Tô Tuyết Vy sẽ đe dọa cô ta như thế này. Nhưng mà Tô Minh Nguyệt tạm thời kìm nén cơn tức giận trong lòng, cười nói với Tô Tuyết Vy.
“Nếu cô bằng lòng rời khỏi anh Vân Hạo, thì tôi sẵn sàng để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-em-phai-la-cua-toi/1013354/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.