“Các người là ai? Tại sao lại đưa tôi tới đây?” Tô Tuyết Vy vừa che chở cho Thần Vũ vừa lạnh lùng chất vấn người lái xe tại sao lại dừng ở đây.
“Tổng giám đốc Tô đang đợi cô ở bên trong, tôi chỉ làm theo sự sai bảo của cô Tô mà thôi, mời cô xuống xe.” Nhìn biệt thự nhà họ Tô mà mình đã lâu không thấy, Tô Tuyết Vy tự hỏi đây chẳng lẽ đây chính là mưu kế khác của Tô Minh Nguyệt sao? Nhưng dù như thế nào thì Tô Tuyết Vy vẫn xuống xe.
“Mẹ ơi, đây là đâu vậy? Con hơi sợ.” Thần Vũ lôi kéo tay Tô Tuyết Vy, nói một cách rụt rè.
“Thần Vũ đừng sợ, mẹ sẽ bảo vệ con, đây là ngôi nhà trước đây mẹ từng sinh sống, bây giờ mẹ đưa con về nhà, con đừng sợ, có được không?”
Mặc dù không biết chuyện gì sẽ xảy ra sau khi cô bước vào, nhưng hiện tại cô đã không còn là Tô Tuyết Vy của bốn năm trước nữa, mà bây giờ chỉ cần có Thần Vũ ở bên cạnh thì cô không còn sợ bất cứ điều gì nữa.
Thần Vũ nhẹ gật đầu, càng dùng sức nắm chặt góc áo của Tô Tuyết Vy hơn nữa.
Tô Tuyết Vy mạnh mẽ bước về phía cửa nhà họ Tô với ánh mắt kiên quyết, cổng hoa hải đường đã cao hơn rất nhiều so với bốn năm trước, tất cả cảnh vật đều không thay đổi, thứ thay đổi, có lẽ là là trái tim cô đã thay đổi.
Cô còn chưa kịp đưa tay gõ cửa thì cánh cửa đột nhiên tự động mở ra.
Mà người bước ra lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-em-phai-la-cua-toi/1013355/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.