Nhưng cảnh tượng cô nằm ở trên bàn mổ, thỉnh thoảng lại hiện ra, thể hiện cảm giác có thật.
Nếu không phải là cô chắc chắn mình chưa từng mang thai, cô còn tưởng rằng mọi thứ trong giấc mơ đã từng xảy ra.
Hoặc là do đêm qua nói chuyện về chủ đề mang thai với Trần Vĩnh Hải, mới khiến cho cô mơ giấc mơ như này.
Nguyễn Quỳnh Anh vò tóc, đi tới phòng tắm, sau khi rửa mặt xong, cô đi xuống dưới nhà.
Ăn cơm xong, cô không còn chuyện gì để làm, dựng một khung vẽ ở phòng khách, vẽ bản thiết kế.
Đang vẽ hăng say, điện thoại để trên bàn uống trà đột nhiên reo lên.
Nguyễn Quỳnh Anh ném bút vẽ, cầm lấy điện thoại, liếc nhìn, là một người gọi lạ.
Điện thoại của cô vừa mới thay, số cũng vừa mới thay, không có nhiều người biết số mới của cô, là ai gọi điện thoại cho cô?
Nghi ngờ trong chốc lát, Nguyễn Quỳnh Anh không để người gọi điện đến phải chờ lâu, quẹt màn hình một cái, nhận nghe điện: “Xin chào, tôi là Nguyễn Quỳnh Anh.”
“Cô Quỳnh Anh đúng không, có thời gian ra ngoài gặp mặt không?” Phía đầu dây bên kia điện thoại truyền đến một giọng nữ xa lạ, nghe có vẻ có chút lớn tuổi.
Người phụ nữ không giới thiệu bản thân, trực tiếp hỏi cô có thời gian ra ngoài không, có thể thấy là một phụ nữ tính cách rất mạnh mẽ.
Nguyễn Quỳnh Anh vô thức nhớ lại, người phụ nữ chửi cô là kẻ thứ ba ở cửa Nam.
Người phụ nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-em-chay-khong-thoat/2516457/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.