Nguyễn Quỳnh Anh nhắm mắt không nói gì gì nhưng trong lòng lại ngổn ngang suy nghĩ.
Thực ra không phải riêng quản gia Hoàng mà ngay cả cô cũng cảm nhận được Tô Hồng Yên có chút kỳ lạ.
Nhưng cũng không chỉ ra được lạ ở đâu.
"Được rồi, không nói nữa tất cả đều là sự suy đoán của tôi thôi. Cô Quỳnh Anh đừng nói lời không hay với cậu Hải, nếu không tôi sẽ bị phạt đó."
"Được." Nguyễn Quỳnh Anh gật đầu, tạm thời đè nén nghi ngờ trong lòng xuống, ngoan ngoãn uống thuốc.
Sau khi uống thuốc xong, cô quay lại phòng và tiếp tục công việc của mình.
Gần đây những biểu hiện mang thai của cô càng ngày càng nhiều ngoài việc nôn mửa cô còn cảm thấy rất thèm ngủ. Vì vậy không bao lâu cô đã ngáp ngắn ngáp dài. Cuối cùng mí mắt nặng trĩu không chịu nổi nữa, dừng kim quay về phòng nghỉ sớm. Lúc này mới hơn 10 giờ nhưng vì buồn ngủ quá nên cô chỉ tắm rửa sơ qua đã nằm xuống giường không lâu sau đã thiếp đi.
Có lẽ là vì chuyện "đến tháng" nên Vĩnh Hải cũng không xuất hiện, cô cũng là dựa vào vị trí gối ngủ mà biết.
Không chỉ như vậy mấy ngày tiếp theo Vĩnh Hải cũng không vào phòng cô.
Chuyện này giúp Nguyễn Quỳnh Anh được thả lỏng mấy ngày, ít nhất thì cô không phải hao tốn tâm trí tìm cớ để anh không đụng vào cô.
Nhưng mà "đến tháng" rồi cũng phải hết, sau đó cô vẫn phải tiếp tục nghĩ cách đối phó anh.
Dưới cái eo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-em-chay-khong-thoat/2516351/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.