Nguyễn Quỳnh Anh không giấu giếm: "Đi chơi với Bảo Ngọc một lúc."
"Ngô Bảo Ngọc?"
"Ừ" cô gật đầu.
Vĩnh Hải phất tay, không hỏi gì nữa, mặc cô làm gì thì làm.
Nguyễn Quỳnh Anh vào thang máy, ánh mắt lộ ra sự khó hiểu.
Bộ dạng cứ như xã hội đen ấy, rốt cuộc có chuyện gì nhỉ?
Lắc lắc đầu không nghĩ nhiều nữa, Nguyễn Quỳnh Anh quay về phòng, bỏ túi xuống rồi đi tắm.
Tiệc sinh nhật của Tô Hồng Yên tổ chức vào tám giờ tối.
Bây giờ bắt đầu trang điểm đợi đến lúc chuẩn bị xong thì không sớm không muộn, vừa kịp lúc.
Tắm xong Nguyễn Quỳnh Anh ngồi trước gương bắt đầu trang điểm, mỹ phẩm trên bàn là do Ngô Bảo Ngọc tặng cô, phụ nữ mang thai cũng dùng được.
Cô cầm hộp phấn nén lên, soi mặt qua lại sau đó cân nhắc một lúc, cô lại trang điểm đậm hơn tí.
Che lấp đi khuôn mặt giống na ná Tô Hồng Yên này của mình.
Để người khác nhìn vào chỉ thấy cô và Tô Hồng Yên có dáng người giống nhau thôi chứ không phải giống như hai chị em song sinh.
"Cũng không tồi!" Nguyễn Quỳnh Anh tươi cười, cô rất hài lòng với kỹ năng trang điểm của mình. Nếu được thì cô cũng không muốn trang điểm che đi, dù sao thì cô ấy vốn dĩ trong như vậy mà.
Nhưng lần này Tô Hồng Yên là nhân vật chính, cô không thể dùng khuôn mặt tương tự kia để thu hút quá nhiều sự chú ý, cướp đi ánh đèn sân khấu của Tô Hồng Yên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-em-chay-khong-thoat/2516350/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.