Nguyễn Quỳnh Anh nhói lòng một cái nhìn sang khắp nơi rồi nhanh chóng nói: “Được rồi Bảo Ngọc, đây chính là yến tiệc của Tô Hồng Yên, người được mời đều là bọn của cô ấy, lỡ như để cho ai đó nghe thấy rồi truyền đến tai của cô ấy thì khó xử lắm.”
“Yên tâm đi, tôi tự biết mà.” Ngô Bảo Ngọc vẫy nhẹ tay.
Nghe thấy thế, Nguyễn Quỳnh Anh mới yên tâm.
Lúc này Tô Hồng Yên với Vĩnh Hải đã đi đến trước mặt MC.
Tô Hồng Yên buông tay của Vĩnh Hải ra, sau đó nhận lấy cái micro ở trong tay của Mc và bắt đầu nói một loạt các lời cảm ơn chính thức.
Vĩnh Hải đứng ở bên cạnh cô, chỉ là anh khẽ cau mày, sắc mặt không có biểu cảm gì và rất lạnh nhạt.
Nguyễn Quỳnh Anh biết được anh rất không thích cảnh tượng bị tất cả mọi người nhìn chằm chằm như vậy.
Nhưng chỉ vì có Tô Hồng Yên, anh vẫn nhẫn nhịn mà không rời đi.
“Ngày sinh nhật của vị hôn thê mà cứ lạnh nhạt cái mặt ra và đứng ở đó. Tôi cứ có cảm giác là anh ta cũng không có thích Tô Hồng Yên lắm đâu đấy.” Ngô Bảo Ngọc lẩm bẩm.
Nguyễn Quỳnh Anh nghe thấy liền cúi mắt nói nhỏ: “Anh ta chỉ là không thể hiện cái thích đó ra thôi.”
“Theo như cô nói như vậy, cô như là rất hiểu Vĩnh Hải?” Ngô Bảo Ngọc quay đầu nhìn cô
Nguyễn Quỳnh Anh mở miệng ra muốn nói gì đó, nhưng sau đó lại trả lời mơ hồ: “Trước đó có quen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-em-chay-khong-thoat/2516340/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.