“Không lẽ không phải sao?” Tô Hồng Yên cười lạnh một tiếng rồi nhìn cô: “Cô cho rằng với thái độ anh Hải đối xử với cô, anh sẽ chủ động chọn một cà vạt có cùng màu với bộ váy của cô?”
Với tình cảm của Vĩnh Hải đối với Nguyễn Quỳnh Anh, cô tin!
Nhưng, cô không tin, với mức độ kiêu ngạo của anh, với độ căm ghét của anh đối với Nguyễn Quỳnh Anh, anh sẽ chủ động bộc lộ việc còn có tình cảm với Nguyễn Quỳnh Anh sao?
“Tôi…” Nguyễn Quỳnh Anh chợt cạn lời, cô cay đắng nhưng nói không ra lời.
Thật sự là chính Vĩnh Hải đã chủ động đeo cà vạt màu xanh lam ư?
“Sao? Hết lời để nói rồi à?” Tô Hồng Yên khoanh tay trước ngực, biểu cảm rất lạnh lùng.
Nguyễn Quỳnh Anh nắm lấy chân đầm rồi gấp rút giải thích rằng: “Cô Yên, tôi thật sự không cố tình mặc thành đồ tình nhân với anh Hải, tôi cũng không biết tại sao lại trùng hợp đến như vậy, anh Hải cũng vừa đúng đeo cái cà vạt đó. Trước đó cô cũng nhìn thấy tôi mua bộ đầm dạ hội này mà.”
Sau khi nghe thấy câu cuối cùng của cô, Tô Hồng Yên ngây cả người ra rồi.
Sau đó cô ấy chợt nhớ ra chuyện gì đó và sắc mặt có chút không đúng lắm.
Không lẽ là anh Hải…
Lúc này, cuối cùng Ngô Bảo Ngọc cũng đã tỉnh táo trở lại rồi, cô nhìn Nguyễn Quỳnh Anh với biểu cảm phức tạp: “Quỳnh Anh, cô thật sự là… của Vĩnh Hải?”
“Ừm.” Nguyễn Quỳnh Anh cúi đầu và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-em-chay-khong-thoat/2516339/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.