“ Ai bắt cô ấy ăn mặc thành như này!” Tô Hồng Yên cắn môi, sửng sốt nói.
Vĩnh Hải đầu ngón tay gõ theo nhịp lên lan can, “ Cô ấy ăn mặc thành thế nào?”
“ Đương nhiên là mặc đồ đôi với anh rồi.” Tô Hồng Yên siết chặt tay, giọng nói đầy uất ức.
Vĩnh Hải mắt hơi rũ xuống, “ Không phải là đồ đôi.”
Nghe vậy, Tô Hồng Yên cười lạnh , “ Vĩnh Hải, anh định lừa mình dối người à? Trang phục của cô ấy với cà vạt của anh không chỉ giống nhau về màu sắc, mà còn là cùng một loại chất liệu, không phải là đồ đôi thì là gì!”
“ Chỉ là trùng hợp.” Vĩnh Hải nhắm mắt, biểu cảm có chút không vui.
“Thật sự trùng hợp như vậy à?” Tô Hồng Yên nhìn anh, ánh mắt hàm chứa sự giễu cợt.
Vĩnh Hải nhíu mày, “ Ý em là gì?”
Thấy bầu không khí giữa hai người không ổn, Khánh Minh giơ hai tay lên, đứng giữa hai người, “ Vĩnh Hải, Tô Hồng Yên, chỉ là chút chuyện nhỏ, đừng nghiêm túc thế đi.”
Vĩnh Hải trong lòng rất hối hận, sớm biết chuyện sẽ thành ra như này, anh đã không chạy qua nói những cái này với Tô Hồng Yên.
Vĩnh Hải là bạn tốt của anh, còn Tô Hồng Yên thì là......
Hai người này, bất kẻ là ai cũng đều rất quan trọng với anh, anh thật không muốn họ cãi nhau không vui vẻ với nhau như này.
“ Khánh Minh, anh tránh ra!” Tô Hồng Yên nhìn chằn chằm Khánh Minh, vẻ mặt nghiêm túc,
“
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-em-chay-khong-thoat/2516337/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.