Nghe thấy Nguyễn Quỳnh Anh nhắc đến mặt mình, trong mắt Tô Hồng Yên xẹt qua vẻ kinh hoàng.
Cô ta quay lưng lại thật nhanh, lấy từ trong túi một hộp phấn trang điểm rồi mở ra, dùng chiếc gương nhỏ trong hộp soi mặt mình vô số lần, thất không có vấn đề gì mới thở phào nhẹ nhõm, sự hoang mang trong mắt cũng dần dần giảm xuống.
“Mặt của tôi làm sao à?”Tô Hồng Yên xoay người lại, ánh mắt lạnh lùng nhìn thẳng Nguyễn Quỳnh Anh.
Trong lòng Nguyễn Quỳnh Anh càng thêm nghi ngờ nhưng sắc mặt không đổi lắc đầu nói: “Không có gì, tôi chỉ nhắc lớp trang điểm của cô thôi.”
“Vậy sao, cảm ơn Cô Quỳnh Anh đã nhắc nhở.” Tô Hồng Yên lập tức nở nụ cười.
Sau đó rất tự nhiên lấy son môi ra giả vờ muốn trang điểm lại, trong lúc đó ánh mắt âm thầm lướt qua Nguyễn Quỳnh Anh nhiều lần, muốn nhìn ra được điều gì đó.
Nhưng sắc mặt Nguyễn Quỳnh Anh vẫn như thường, giống như chưa hề có chuyện gì xảy ra, khiến cô ta không nhìn ra được điều gì. Rốt cuộc Nguyễn Quỳnh Anh có nghi ngờ về gương mặt của cô ta hay không?
Đúng vậy, cô ta đã làm phẫu thuật thẩm mỹ, mà hình mẫu chính là người phụ nữ khiến cho cô ta vừa hận vừa đố kị trước mặt này, Nguyễn Quỳnh Anh!
Nhớ tới gương mặt bình thường của bản thân trước kia, Tô Hồng Yên không nhịn được chán ghét. Sự đố kỵ trong mắt như muốn hóa thành hàng trăm con dao găm nhỏ muốn giết chết Nguyễn Quỳnh Anh. Theo bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-em-chay-khong-thoat/2516218/chuong-255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.