Chờ chuông điện thoại đã reo một lúc, anh mới bắt máy.
Lúc này, sắc mặt anh càng lúc càng tối tăm, không khí quanh người anh cũng càng lúc càng lạnh xuống, bàn tay bóp chặt điện thoại, bởi vì dùng sức mà run lên.
Quản gia Hoàng cầm thuốc quay lại, đứng một bên không dán lên tiếng.
Mãi Đến lúc Trần Vĩnh Hải cúp máy, ông mới thận trọng mở miệng hỏi: “Cậu Vĩnh Hải, là ai vậy?”
Trần Vĩnh Hải nhìn ông một cái, không nói gì, hai cánh môi mím chặt giống như đang kìm nén cái gì, lát sau mới lạnh lùng phun ra hai chữ: “Nam Hàn!”
“Nam Hàn…” Quản gia Hoàng nghi ngờ lẩm bẩm đọc lại một lần, cảm thấy rất quen tai.
Mấy giây sau, ông kinh ngạc trợn to hai mắt: “Đó không phải là cậu lớn của gia tộc Hy Nhĩ sao?”
“Là cậu ta!” Trần Vĩnh Hải nhếch môi, trong mắt đều là tức giận.
Trần Vĩnh Hải nhắm chặt hai mắt lại, đè nén cảm giác phiền não trong lòng xuống, giọng nói không chút cảm xúc nói: “Gia tộc Hy Nhĩ gần đây muốn triển khai hạng mục năng lượng mới, không biết thằng nhóc đó nghe được tin tập đoàn Vĩnh Thụy đã nghiên cứu ra từ đâu nên muốn đến đây bàn chuyện hợp tác với tôi, nhân tiện…”
Động tác băng bó của Quản gia Hoàng ngừng lại: “Nhân tiện cái gì?”
Trần Vĩnh Hải nhìn ra phía cửa ra vào, ánh mắt dần thay đổi: “Nhân tiện thăm vợ chưa cưới cũ!”
“Thăm Cô Quỳnh Anh sao?” Quản gia Hoàng nhíu mày.
Không biết Trần Vĩnh Hải có từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-em-chay-khong-thoat/2516216/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.