Khẩu vị của Vũ Vân Hân rất nặng, cô thích ăn ruột già, gan heo xào lăn, phối uyên ương, súp lòng bò...nói chung món gì làm từ nội tạng cô cũng thích.
Cô nhìn tất cả các món trên bàn ăn này: “Hình như ngoài thịt gà ra thì không có món nào anh có thể ăn được.”
“Biết là tốt.” Mục Lâm Kiên lạnh lùng nói.
Em phải hiểu một điều, ông đây vì chuẩn bị những em em thích mà phải hy sinh chính mình đấy.
“Em rán cho tôi một quả trứng đi” Mục Lâm Kiên chỉ vào nguyên liệu hôm nay mới mua trong bếp.
Lúc đầu anh cũng không thích phụ nữ xuống bếp lắm, đối với anh mà nói, người phụ nữ của anh không nên lúc nào cũng dính khói dầu, cho đến bữa sáng hôm đó, sau khi ăn món trứng rán của đầu bếp nhưng lại không cảm thấy ngon như khi Vũ Vân Hân làm cho ba nhóc tì, anh bắt đầu tò mò về trù nghệ của người phụ nữ này.
“Được rồi”
Vũ Vân Hân đứng dậy đi vào phòng bếp.
Bởi vì diện tích của căn phòng này rất nhỏ, để tiết kiệm không gian nên phòng bếp thuộc dạng mở, Mục Lâm Kiên ngồi trên ghế số pha trong phòng khách cũng có thể tận mắt nhìn thấy cô.
Anh đột nhiên đứng dậy, cầm một chén cơm trên bàn, gắp một chút thức ăn đi tới
Tiếng bước chân nương theo thân hình to lớn cường tráng của anh đi tới, Vũ Vân Hân đang làm chảo nóng để đổ dầu cũng cảm nhận được anh đang đến gần.
Không đợi cô xoay người, Mục Lâm Kiên đã lao tới phía sau cô.
Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cung-cuc-cung-cua-tong-tai-da-tro-ve/1094412/chuong-454.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.