Vũ Vân Hân im lặng giả chết, không ngờ đường đường là Mục Lâm Kiên mà lúc chia tay lại muốn phân chia tiền bạc rõ ràng như thế.
“Tôi chưa bao giờ nuôi không bạn gái người khác” Mục Lâm Kiên tà mị nở nụ cười, đôi môi mỏng nhích lại gần, khẽ chạm lấy mối cô như có như không.
"Tôi...tôi còn chưa nói muốn chia tay mà” Vũ Vân Hân véo đùi mình cố nói ra câu này.
“Vậy có gì mà không thể ở chung chứ?”
Mỗi câu nói của Mục Lâm Kiên đều giống như đang đào hố, quả thực chỉ chực chờ để đẩy cô vào trong.
"Nhưng mà....như vậy không tốt lắm đâu! Chỗ này của tôi nhỏ như vậy, chắc chắn sẽ khiến anh phải uất ức đấy!”
“Chỉ cần lách người một cái là được mà”.
Nói xong, thân hình to lớn kiêu ngạo của anh xích tới gần, trực tiếp chen người cô vào trong góc, đến khi không có chỗ nào lùi được nữa mới thôi.
Vũ Vân Hân phiền muộn nhíu mày, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thế?
Sao người đàn ông này lại chạy đến chỗ cô!
Vậy mà đến giờ ba nhóc con kia cũng không báo một tiếng với mi.
Nhìn thấy dáng vẻ Vũ Vân Hân không biết làm sao, Mục Lâm Kiên đột nhiên đưa tay ra, chưa đợi anh hẳn ra thì đã bị Vũ Vân Hân ấn chặt: “Không được đâu! Lỡ bọn nhỏ nhìn thấy thì không tốt.”
Gì mà để bọn nhó nhìn thấy thì không tốt...
Mục Lâm Kiên thú vị nhướng mày: “Gì mà không tốt chứ?” Vũ Vân Hân lúng túng cúi thấp đầu.
Sợi tóc bị người kia nhẹ nhàng vuốt ra sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cung-cuc-cung-cua-tong-tai-da-tro-ve/1094411/chuong-453.html