Anh ta không chấp nhận nổi, nhưng đã sớm bị giày vò đến hấp hối. 
Có tiếng giày cao gót vang lên ở cửa ra vào. 
Âm Nguyệt đi sát ở phía sau Vũ Vân Hân, nhìn đường đi được trang hoàng lộng lẫy, ánh mắt lộ ra vẻ kinh ngạc. 
“Mục Lâm Kiên đâu?” 
Vũ Vân Hân nhìn về phía một nữ giúp việc. 
Người quản gia mặc bộ lễ phục đi tới: “Mời cô đi bên này” “Ở đây đẹp quá, trông giống như trên phim truyền hình vậy” 
Âm Nguyệt như được mở rộng tầm mắt. 
Trong mắt cô, từ trước tới nay, Võ Hào Kiệt chính là quý công tử của giới thượng lưu! 
Cô ta nhìn thấy Mục Lâm Kiên! 
Cái dáng vẻ kiêu ngạo và hiên ngang đó giống như một vị vua, vênh váo, hung hăng, lạnh lùng quay lưng lại, bộ dáng màu đen kia trông vô cùng lạnh lùng, khó có thể tới gần. 
Chỉ thấy quản gia bên người Mục Lâm Kiên, nhỏ giọng nhắc nhở, anh ta liền kiêu ngạo quay người lại. 
Đôi giày da đen bóng đang dẫm mạnh vào mặt Võ Hào. 
Kiệt. 
Anh ta chính là người như vậy. 
Người nào đụng vào người phụ nữ của mình, anh nhất định phải làm cho đối phương ngay cả nhân phẩm và nhân cách đều bị hủy hoại. 
Âm Nguyệt nhìn thấy Võ Hào Kiệt người bê bết máu nằm ở trên sàn, hoảng hốt: “Tại sao anh ta lại ở đây?” Mục Lâm Kiên lạnh nhạt nâng mí mắt lên, ánh mắt sâu thẳm, lạnh lùng rơi vào trên người Vũ Vân Hân: “Muốn nhìn người yêu cũ sao?” “Thần kinh” Vũ Vân Hân lặng lẽ liếc mắt. 
Cô đi đến trước mặt anh ta.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cung-cuc-cung-cua-tong-tai-da-tro-ve/1094382/chuong-424.html