Trên đường Phó Hàn Tranh lái xe trở về nhà, dạ dày co giật dữ dội.
Có lẽ là do quá nôn nóng, ruột gan lại cứ rùng mình, sau lưng toát mồ hôi lạnh, ướt sướt cả tấm lưng.
Phó Hàn Tranh một tay ôm vào phần dạ dày hỗn loạn, một tay nắm chặt vào vô lăng, mồ hôi lạnh, từ trên trán trượt xuống mí mắt.
Từ sau khi Mộ Vi Lan ở bên cạnh, bệnh dạ dày của anh đã rất lâu rồi chưa tái phát.
Nhớ lại lần đầu tiên anh đau dạ dày trước mặt cô, cô ở trong góc phòng sách của anh, bẻ một cảnh nha đam, chạy xuống phòng bếp, bê lên một cốc nước mát, để anh hồi phục lại
Lúc đó anh chỉ cảm thấy người con gái này thật độc ác, anh bị đau dạ dày thành như vậy rồi, mà vẫn còn cho anh uống nha đam và nước mắt, thật muốn bóp chất cô.
Nhưng cho đến lúc có nói, đây là phương pháp en ugn cua an chữa bệnh dạ dày, anh lại nghi ngờ không tin.
Cái phương pháp vô căn cứ khoa học này, sao anh tin được chứ, chỉ vì đối phương là có, nên mới uống hết không nghĩ ngợi gì.
Chỉ là, anh vẫn luôn không nói, thực ra sau khi uống xong nha đam và nước mát, dạ dày cũng không thoải mái, hình như còn đau dữ dội hơn, chỉ là vị có cô ở cạnh anh, vì thế nên đã đỡ hơn rất nhiều.
Mười năm trước, anh sống trong thế giới cô độc, nếu như không phải cô, có lẽ anh sớm đã biến mất khỏi thế giới này rồi.
Anh cũng thực sự muốn cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-tai-mo-vi-lan-pho-han-tranh/609486/chuong-331.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.