Ngày giao thừa, trên đường đèn điện sặc sở toàn là bầu không khí vui nhộn chúc mừng ngày lễ.
Từ khôn từ trong gương chiếu hậu nhìn về phía Phó Hàn Tranh đang ngồi ở sau xe, người đàn ông ảnh mặt có chút sâu lắng nhìn ra bên ngoài cửa sổ xe.
Từ khôn không kìm lòng mở miệng hỏi: "Boss, bây giờ về nhà họ Phó sao?"
Phó Hàn Tranh ngâm nga một tiếng, nói: "Hôm qua tôi nói vẫn chưa đủ rõ à?"
Đúng vậy, hôm qua Boss nói, nếu như không nhìn thấy bà chủ, thì cả đời này ông Phó đừng hòng gặp lại anh nữa.
Nhưng mà hôm nay dù sao cũng là giao thừa, đêm giao thừa ăn cơm đoàn việc, sao có thể vắng mặt được chứ
Chuông điện thoại của Phó Hàn Tranh reo lên. Là của tiểu Đường Đầu gọi đến "Alo, bo di."
Tiểu Đường Đậu đang ngồi trên sofa vừa khoanh chân vừa cảm diện thoại nói chuyện với Phó Hàn Tranh, đôi mắt to tròn long lanh đảo qua đảo lại. “Bố, bố với Mộ Mộ khi nào thì về nhà thể, ông nội đều gọi người đến dán cầu đối và chưa phúc rồi, tôi nay bố đem cho con pháo hoa về được không?" Giọng nữa hỏi.
Phó Hàn Tranh yên lặng mấy giây, mới ấm áp lên tiếng nói: “Tối nay bố không cùng con ăn cơm tất tiên được rồi, nhưng mà sau khi con ở nhà ông nội ăn cơm tất niên xong, bố sẽ bài chủ Từ đến đón con về Tiền Thuỷ Vịnh."
Tiểu Đường Đậu không hiểu, chau mày hỏi: “Tại sao thế? Tại sao bổ không đưa Mộ Mộ về ăn cơm tất niên cùng con và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-tai-mo-vi-lan-pho-han-tranh/609487/chuong-332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.