Đêm khuya yên tĩnh, tất cả sinh vật cơ hồ đều tiến vào trạng thái ngủ, Hồ Cẩn Huyên nằm ở trên giường lăn qua lộn lại, đầu óc càng ngày càng thanh tỉnh, làm sao cũng không thể thuận lợi ngủ, không biết là ban ngày ngủ quá lâu, hay là cô có nghi vấn về việc trên người Thẩm Dật Thần có mùi nước hoa của phụ nữ khác, bây giờ đã là khoảng một giờ đêm, mà động tác xoay người này của cô đã kéo dài chừng một tiếng rồi.
Hồ Cẩn Huyên nghiêm túc nghe tiếng vang xào xạc của gió đêm thổi vào lá cây ngoài phòng ngủ, nghe như không quy luật, lại như có quy luật.
Thẩm Dật Thần mở tròng mắt đen tĩnh mịch ra, trong mắt không có một chút buồn ngủ, cánh tay ôm cô chặt hơn, nãy giờ anh chưa từng ngủ vì đã quen nghe tiếng hít thở nhẹ nhàng khi ngủ của người trong ngực.
Quá khứ cô luôn dính đến giường liều mau chóng truyền đến tiếng hít thở ngủ say, nhưng tối nay cô vẫn không cách nào ngủ.
"Sao còn chưa ngủ? Chỗ nào không thoải mái sao?" Thẩm Dật Thần than nhẹ một tiếng, ôm cô vào ngực, để cho cô ngủ thoải mái chút, đầu của anh vùi sâu vào cổ của cô, dịu dàng hỏi.
"Không có, ngủ không yên, em đang suy nghĩ một vài chuyện, đánh thức anh sao?" Hồ Cẩn Huyên nâng đôi mắt sáng nhìn vào tròng mắt đen của anh, dứt tiếng dò hỏi, mặc dù biết công việc của anh rất cực nhọc, cần phải nghỉ ngơi, nhưng cô thật không ngủ được, không ngờ trong lúc lơ đãng đánh thức anh, Hồ Cẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-giam-doc-xa-hoi-den/1250351/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.