Khi Thẩm Dật Thần về đến nhà, người trong lòng anh đang nằm trên sofa phòng khách của tầng một biệt thự chính, quần ngủ màu xám tro bao xung quanh thân thể mềm mại hấp dẫn, lồi lõm rõ ràng, hai cánh tay trắng noãn cứ như vậy bại lộ trong không khí.
Mái tóc đèn tùy ý xõa, che hơn nửa khuôn mặt nhỏ bé lớn chừng bàn tay, môi đỏ mọng nũng nịu khẽ cong lên, hơi khép mở, dị thường hấp dẫn người, có thể vì giấc ngủ, khuôn mặt nhỏ bé hồng hồng, đáng yêu cực kỳ.
TV đang mở, bên trong đang chiếu phim truyền hình, thanh âm không quá lớn.
Thấy tình cảnh này, trong lòng Thẩm Dật Thần dị thường thỏa mãn hạnh phúc, cô gái nhỏ anh yêu say đắm không có vào giường ngủ, ngược lại ở phòng khách chờ anh về nhà, nghĩ tới đây, anh cảm thấy tràn đầy ấm áp, có cô làm bạn, tim anh không hề cô độc nữa.
Mặc dù rất vui vẻ có người chờ anh về nhà, nhưng bộ dáng cô làm anh đau lòng, ngủ trên ghế sa lon như vậy rớt xuống làm thế nào? Nếu cảm lạnh thì phải làm sao bây giờ?
Thẩm Dật Thần cau mày, thoáng qua trong mắt đau lòng và không đồng ý.
Hắn nhẹ nhàng đi tới bên người Hồ Cẩn Huyên, nhu nhu vén mái tóc che kín khuôn mặt cô, trong mắt tràn đầy cưng chiều và nụ cười yêu say đắm, sau đó nhẹ nhàng ôm thân thể mềm mại của cô, hướng tới phòng ngủ trên lầu.
"Ừ. . . . . ." Hồ Cẩn Huyên tựa hồ có cảm giác giống như con mèo nhỏ, đem đầu nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-giam-doc-xa-hoi-den/1250350/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.