Sáng sớm hôm sau, ánh mặt trời ấm áp xuyên qua cửa sổ thủy tinh thật to sát đất chiếu vào sàn nhà trong phòng ngủ, chiết xạ ra những luồng sáng, Hồ Cẩn Huyên ưm một tiếng, lông mi vểnh lên hơi giật giật, ngay sau đó từ từ mở ra mắt to trong suốt y hệt sương mù.
Hồ Cẩn Huyên vươn vươn lưng mỏi, bàn tay sờ qua chỗ ngủ của Thẩm Dật Thần bên cạnh, lạnh như băng, xem ra anh đã rời giường lâu rồi, tối hôm qua cô thức tới khuya mới ngủ, anh làm sao dậy sớm như vậy, không ngủ sao? Cô nghi ngờ nghĩ, nhưung cô quên mất nhân vật lớn giống như Thẩm Dật Thần không ngủ một ngày cũng không có chút ảnh hưởng nào.
Cô nhìn đồng hồ báo thức bên cạnh, đã 10h sáng mà cô còn có thể ngủ, so ra thì ông xã thân yêu của cô thật cực nhọc. Xem ra phải khao thưởng anh thật nhiều, thuận tiện lấy công chuộc tội, ai kêu tối hôm qua cô nháo anh đến nửa đêm, nghĩ tới đây, toàn thân Hồ Cẩn Huyên đều có động lực, cô lập tức bò dậy đi rửa mặt.
Ước chừng 10 phút sau, Hồ Cẩn Huyên mặc áo đầm màu trắng từ trên lầu đi xuống, khuôn mặt tinh xảo hơi thoa phấn có vẻ mỹ lệ khác thường, toàn thân tràn đầy cao quý và ưu nhã, còn có khí chất làm người ta mê muội, toàn thân trên dưới không chỗ nào không tao nhã.
"Phu nhân, chào buổi sáng! Xin hỏi có muốn chuẩn bị bữa ăn sáng không?" Nữ quản gia nhìn thấy bóng dáng xuống lầu của Hồ Cẩn Huyên từ xa, bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-giam-doc-xa-hoi-den/1250352/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.