Chương trước
Chương sau
Bánh trôi bò tới bên cạnh cô bé, hôn lên gương mặt cô bé

một cái: “Em gái... Su su...”

Su su vô cùng vui vẻ, dùng tay nhỏ chạm vào gương mặt

bánh trôi, cười khanh khách.

Hy Nguyệt vỗ bả Hạ Dĩ Nhiên: “Em thấy su su là quá cô

đơn, muốn hai người cùng chơi với bé, hai người đều bận ộn

nhiều việc, không rảnh chơi với đứa bé, con bé chỉ

biết khóc rống”

“Sao hai người lớn chỉ có thể vây quanh một đứa bé

được, con bé sẽ chậm rãi quen thôi” Hạ Dĩ Nhiên nói:

“Không phải trước đây Kiến Quân không có bạn chơi sao?

Thằng bé chưa từng khóc rống như vậy à?”

Hy Nguyệt nhún vai: “Mỗi đứa bé đều có cá tính của

mình. Hơn nữa không phải su su di truyền tính cách của

hai người sao? Em và Lãnh Phong đều hướng nội, cho

nên con của bọn em có vẻ an tĩnh. Chị và anh là người

không chịu ngồi yên, đương nhiên su su cũng âm ïtheo”

Tân Nhân Thiên làm mặt quỷ: “Sao không trái ngược với

bọn anh nhỉ?”

Hy Nguyệt thấy Niên Niên mập mạp bò qua bò lại ở bên

cạnh, thì tràn ngập tình thương của mẹ, ôm lấy cậu bé

hôn lên gương mặt nhỏ nhắn của cậu bé.

“Lục Lãnh Phong, nếu để Kiều An biết Niên Niên không

phải là con của anh, cô ta có nổi điên thương tổn thằng

bé hay không?”

“Finn sẽ xử lý tốt” Lục Lãnh Phong nhún vai, bộ dạng

không liên quan tới mình.

Hy Nguyệt cảm thấy choáng váng: “Anh dứt khoát giữ bí mật

này đi, tự dựng kiếm thêm được một đứa con trai, cũng không bị

thiệt.”

Lục Lãnh Phong ngổn ngang trong gió: “Có phải em nhìn thấy

đứa bé, thì biến thành thánh mẫu bạch liên hoa rồi không?”

“Niên Niên đáng yêu như vậy, em rất thích” Cô nhẹ nhàng xoa

gương mặt Niên Niên, Niên Niên không ngừng cười khanh

khách, leo lên người cô, hôn mặt cô.

Lục Lãnh Phong vô cùng hoài nghi, tên nhóc này giỏi vuốt mông

ngựa trời sinh.

“Em đang chê không đủ nhiều con trai à, còn coi con trai người

khác thành bảo bối?”

“Ở trong mắt em tất cả đứa bé đều là thiên sứ” Hy Nguyệt mỉm

cười, lộ ra má lúm đồng tiền đáng yêu.

Cô bưng chén trà lên uống một ngụm: “Em thấy như vậy đi,

chúng ta nhận Niên Niên làm con nuôi. Còn thân thế của thẳng

bé, lừa gạt trước, duy trì tình hình hiện giờ đã, không thừa nhận

cũng không phủ nhận”

Lục Lãnh Phong ngổn ngang trong gió, tay vươn ra dùng lực xoa

đầu cô.

Đây là chủ động đội mũ cắm sừng lên đầu, còn không nguyện ý

cởi ral

“Lúc trước là ai lòng tràn ngập oán hận, coi anh như cây củ cải

hoa tâm?”

“Chồng à” Hy Nguyệt vỗ vai anh: “Con người sẽ thay đổi mà, bây

giờ em đang tu thân dưỡng tính, cố gắng làm một người vợ hiền

mẹ đảm lòng dạ rộng lớn”

Lục Lãnh Phong không biết nên nói gì!

Tới chủ nhật, Kiều An trở lại, Hy Nguyệt nói cho cô ta kết quả

mình cố gắng câu thông.

“Tôi tốn sức chín trâu hai hổ, cuối cùng cũng thuyết phục được

cậu chủ Lục. Tôi và anh ấy nhận Niên Niên làm con nuôi trước,

đợi Niên Niên lớn hơn một chút, tôi sẽ sắp xếp chuyện cho thằng

bé làm con thừa tự. Dựa theo quy định của nhà họ Lục, nếu tôi

nhận thằng bé làm con thừa tự, cô sẽ được sắp xếp ra nước

ngoài, không thể gặp mặt Niên Niên nữa. Dù sao cô cũng là mẹ

ruột của thẳng bé, thằng bé mới một tuổi, cùng sống với cô mới

tốt. Nếu cô ra nước ngoài, thăng bé trưởng thành sẽ không biết

cô nữa”.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.