Chương trước
Chương sau
Toàn thân Tư Mã Ngọc Như đều căng thẳng, không nghĩ tới bà

cụ vẫn luôn điều tra cô ta, lôi hết tất cả nợ cũ của cô ta ra.

Đây là muốn đẩy cô ta vào chỗ chết sao?

“Chuyện này không phải do con làm, không liên quan tới con, là

có người muốn hãm hại con”

Cô ta tuyệt đối không thừa nhận, chết cũng không nhận chuyện

này.

Bà cụ tiếp tục nói: “Những chuyện mà cô và Tư Mã Minh Thịnh

làm với nhà họ Mã, tôi cũng đã điều tra, hai chị em các cô như

châu chất, đi tới chỗ nào là muốn cần nuốt chỗ đó. Nhưng mà

nên xử lý cô như thế nào, đó là chuyện của nhà họ Mã, tôi

không xen vào. Tôi lại nói chuyện khu nghỉ mát năm trước cho

cô. Cô lén cho bột phấn hạt anh đào vào trong nước ép của con

Kiều An, muốn vu oan cho Hy Nguyệt, châm ngòi Kiều An đối

phó Hy Nguyệt. Sau khi kế hoạch thất bại, cô trực tiếp tìm người

làm, muốn độc chết Hy Nguyệt và đứa bé”

Tư Mã Ngọc Như rùng mình một cái: “Con không làm, con bị vu

oan, chuyện này không có một chút liên quan nào tới con”

“Người kia tôi đã tóm được, ông ta nói ra hết tất cả tội trạng của

cô, cô muốn không thừa nhận cũng không được. Những chứng

cứ này tôi sẽ giao hết cho cảnh sát, cô đợi nói rõ mọi chuyện với

cảnh sát đi” Bà cụ lạnh lùng nói.

Tư Mã Ngọc Như xụi lơ trên mặt đất, lạnh lẽo cuốn sạch lấy cả

người cô ta, khiến toàn thân cô ta run lẩy bẩy.

Lúc này Lục Vinh Hàn đi từ bên ngoài vào.

Cô ta vừa thấy lập tức xông tới ôm lấy chân ông ấy: “Vinh Hàn,

anh cứu em với, em không muốn ngồi tù, em đã lớn tuổi như

vậy, đi vào thì không đi ra được nữa. Một ngày vợ chồng trăm

ngày ân ái, tốt xấu gì em cũng ở bên anh hơn nửa đời người,

còn sinh cho anh hai đứa con, anh nhẫn tâm nhìn em chết trong

nhà tù sao? Hơn nữa em phạm tội, sẽ ảnh hưởng tới bọn nhỏ,

sau này trong hồ sơ của bọn nhỏ sẽ không sạch sẽ nữa”

Những lời cuối cùng nói tới trọng điểm.

Lục Vinh Hàn thở dài: “Mẹ, chuyện này vẫn nên là trong nhà

chúng ta tự xử lý đi. Tuy cô ta tội không thể tha thứ, nhưng Sênh

Hạ và Ngọc Thanh vô tội, không thể bị cô ta liên lụy được”

Bà cụ Lục im lặng một lát, mới nói: “Cô ta không còn là người

của nhà họ Lục, không thể vào Tĩnh Tâm Uyển, con

tìm chỗ nhốt cô ta lại, đừng để cô ta lại bước ra một bước”

Tư Mã Ngọc Như gào khóc, sớm biết sẽ như vậy cô ta không tới

đây.

Nhưng mà chỉ cần không bị nhốt vào trong tù, cô ta vẫn còn cơ

hội xoay mình.

Lục Vinh Hàn là người mềm lòng, cô ta nhất định phải lợi dụng

điểm này.

Trong đại sảnh, Lục Lãnh Phong từ nước ngoài trở về. Bỏ hành lý

xuống, anh tắm rửa xong, thì vội vàng ôm vợ vào phòng.

Nhẫn nhịn nửa tháng, liên tục bắn ra sáu lần, cuối cùng mới đạt

được thỏa mãn.

“Cô gái ngốc, sau này anh đi đâu em nhất định phải đi theo,

chồng hát vợ theo”

Không có cô ở bên cạnh, buổi tối thậm chí đều không ngủ được.

Hy Nguyệt choáng váng: “Em có nhiều chuyện phải làm, sao có

thời gian cả ngày chạy tới chạy lui với anh”.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.