Chương trước
Chương sau
“Bà nội, dượng, cô của cháu điên rồi, cô ấy nói cháu là con của

cô ấy, còn nói dượng là bố cháu, dượng nhanh đưa cô ấy tới

bệnh viện tâm thần chữa trị đi, không cẩn thận buổi tối cô ấy lại

bắt đầu cắt dưa hấu, khiến tính mạng của bố mẹ và chị gái cháu

gặp nguy hiểm mất” Sâu trong đôi mắt bà cụ Lục xuất hiện âm u

sắc bén, đúng là đồ tai họa.

“Cho cô ta vào đi.”

Ngoài cửa, Tư Mã Ngọc Như rất vui, cuối cùng có thể bước vào

cửa nhà họ Lục.

Đi vào trong phòng tiếp khách.

Cô ta che miệng khóc lên: “Bà cụ, con ở nhà họ Lục nhiều năm

như vậy, vì nhà họ Lục sinh một trai một gái, không. có công lao

cũng có khổ lao, sao mọi người có thể đánh con đuổi con đi,

không quan tâm con như vậy được?” Bà cụ cười nhạo một

tiếng.

“Tất cả mọi chuyện là cô gieo gió gặt bão, có thể trách người

nào. Ngay từ lúc bắt đầu tôi đã biết cô là người phụ nữ tâm thuật

bất chính, chỉ dựa vào một người một không có học thức, hai

không có diện mạo, ba không có tài hoa giống như cô cũng

muốn chiếm lấy tài sản của nhà họ Lục tôi, cô mơ mộng hão

huyền quá rồi”

Tư Mã Ngọc Như hừ nhẹ trong lòng một tiếng.

Thiếu chút nữa là cô ta đã thành công, nếu con trai của cô ta kế

thừa gia nghiệp của nhà họ Lục, vậy thì tất cả sản nghiệp của

nhà họ Lục không phải là của cô ta sao?

Chỉ tiếc cô ta không gặp may, gặp phải khắc tinh trong mệnh là

Hy Nguyệt, làm hại cô ta sắp thành công lại thất bại.

“Bà cụ, con bị oan mà, cho tới bây giờ con đều không nghĩ tới

chuyện chiếm lấy sản nghiệp của nhà họ Lục. Là Hy Nguyệt và

con dâu của bà cụ hãm hại con, bọn họ không muốn con ở đây,

muốn đuổi con ra ngoài, mới hắt hết nước bẩn lên trên đầu con”

“Cô cho rằng những chuyện mà cô làm không có chứng cứ sao?

Mỗi một chuyện mà cô bày ra, tôi đều cho người điều tra rất rõ

ràng. Từ ba mươi năm trước, bắt đầu từ việc giả bộ rời khỏi

thành phố Long Minh” Giọng điệu của bà cụ không cao không

thấp, không nhanh không chậm, nhưng khiến Tư Mã Ngọc Như

kinh hồn bạt vía.

“Con không rõ ý của bà cụ lắm, con không làm bộ rời khỏi thành

phố Long Minh, con thực sự rời khỏi thành phố Long Minh mà”

“Cô đúng là rời khỏi thành phố Long Minh, nhưng cô không ra

nước ngoài, mà thuê một căn phòng ở Hạ Thành, cô đây gọi là

lạt mềm buộc chặt, chỉ đợi Vinh Hàn tìm tới cô. Cô bảo em trai

cô là Tư Mã Minh Thịnh giám sát động tĩnh của Vinh Hàn, biết

Hạo Phong sắp sinh con xong, cô bảo Tư Mã Minh Thịnh thông

đồng với y tá kia, đánh tráo đứa bé” Bà cụ nói.

Tư Mã Ngọc Như rùng mình một cái: “Con không làm như vậy,

con bị oan, có phải Hy Nguyệt dùng chứng cứ giả tạo gì để vu

oan hãm hại cho con hay không”

Bà cụ cười mỉa một tiếng.

“Cô thề thốt phủ nhận cũng vô dụng thôi, tôi đã tìm được người

cô thuê nhà năm đó, những chuyện mà cô làm, ông †a đều đã

nói rõ ràng. Cô thực sự nghĩ nhà họ Lục ngồi không, vẫn không

đối phó được tai họa như cô à”

Trên trán Tư Mã Ngọc Như chảy đầy mồ hôi lạnh, tay chân bắt

đầu trở nên lạnh lẽo.

Bà cụ lại nói thêm: “Sau khi Hy Nguyệt mang thai, cô lo lắng đứa

bé trong bụng con bé uy hiếp tới kế hoạch của cô, cho nên sai

Trương Thị Cẩm Lan giết người, muốn giết chết Hy Nguyệt”.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.