Chương trước
Chương sau
“Mặc kệ là khi nào, anh nhất định phải được đặt ở vị trí số một”

Anh bá đạo ra lệnh.

“Anh đừng quên anh đang đứng ở yị trí thứ năm, phía trước còn

bốn đứa bé” Cô lè lưỡi, dùng giọng điệu đùa giỡn nói.

Lục Lãnh Phong hơi nhíu mày: “Mọi việc cũng phải nói thứ tự

đến trước và sau, không có anh, sao có thể có bọn nhóc, tất cả

đám nhóc đều phải ở sau anh”

Bộ dạng như hung thần ác sát, giống như đang ghen với đám

nhỏ.

Hy Nguyệt ngổn ngang trong gió, trước mắt có một đám quạ đen

bay qua.

“Anh bá đạo như vậy thực sự tốt sao?”

“Anh cảm thấy rất tốt, đối với người phụ nữ không có tính tự

giác như em, phải bá đạo một chút” Anh nhếch miệng, cười âm

trầm.

Hy Nguyệt hộc máu.

Từng gặp người không phân rõ phải trái, nhưng chưa từng gặp

người nào không phân rõ phải trái như vậy.

Lúc này, Kiến Dao tới gõ cửa.

“Bố, bố ở bên trong sao?”

Lục Lãnh Phong vội vàng mặc quần áo, đi tới mở cửa. Bảo bối,

làm sao v. “Bố, sao bố vừa về đã trốn ở trong phòng với mẹ,

không chơi đùa với bọn con, người ta rất nhớ bố đó” Kiến Dao

dính anh nhất, chỉ cần mỗi lần anh về nhà, đều dính bên cạnh

anh.

Lục Lãnh Phong ôm lấy con gái, hôn lên gương mặt nhỏ nhắn

của con bé: “Được, bây giờ sẽ đi chơi với các con” Hy Nguyệt

cố ý gọi con gái lại.

“Vừa rồi bố nói với mẹ, bố muốn chen ở phía trước các. con,

sau này bố đi công tác, mẹ phải đi theo bố, không thể ở nhà

chăm sóc các con, các con nguyện ý không?” Đôi mắt đen tuyền

của Kiến Dao khẽ đảo hai vòng, nở nụ cười đáng yêu: “Không

sao, mẹ, mẹ cứ việc đi đi, con sẽ chăm sóc cả nhà”

Hy Nguyệt choáng váng, xem ra ở trong lòng bọn nhỏ cô là

người có cũng được mà không có cũng không sao. Lục Lãnh

Phong nở nụ cười: “Vợ, bây giờ em đã phát hiện ra, trong nhà

này không có ai cần em hơn anh đâu.” Trong lòng Hy Nguyệt

như có chục nghìn con ngựa lao nhanh, đang chạy như điên ra

bốn phía.

Lục Lãnh Phong dẫn theo đứa bé ra ngoài.

Trong phòng làm bánh, Tư Mã Ngọc Thanh đang làm bánh sầu

riêng, Kiến Quân và Sênh Hạ ở bên cạnh giúp cậu bé.

Chú Ngọc Thanh, chú làm bánh sầu riêng ăn rất ngon, bây giờ

cháu đã muốn ăn”

“Đợi lát nữa nướng xong, sẽ cho cháu ăn” Tư Mã Ngọc Thanh

cười hì hì nói.

Sênh Hạ ở bên cạnh học làm, đợi sau khi tới nước An Kỳ, cô ấy

muốn tự tay làm cho anh Chấn Diệp ăn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.