“Mặc kệ là khi nào, anh nhất định phải được đặt ở vị trí số một”
Anh bá đạo ra lệnh.
“Anh đừng quên anh đang đứng ở yị trí thứ năm, phía trước còn
bốn đứa bé” Cô lè lưỡi, dùng giọng điệu đùa giỡn nói.
Lục Lãnh Phong hơi nhíu mày: “Mọi việc cũng phải nói thứ tự
đến trước và sau, không có anh, sao có thể có bọn nhóc, tất cả
đám nhóc đều phải ở sau anh”
Bộ dạng như hung thần ác sát, giống như đang ghen với đám
nhỏ.
Hy Nguyệt ngổn ngang trong gió, trước mắt có một đám quạ đen
bay qua.
“Anh bá đạo như vậy thực sự tốt sao?”
“Anh cảm thấy rất tốt, đối với người phụ nữ không có tính tự
giác như em, phải bá đạo một chút” Anh nhếch miệng, cười âm
trầm.
Hy Nguyệt hộc máu.
Từng gặp người không phân rõ phải trái, nhưng chưa từng gặp
người nào không phân rõ phải trái như vậy.
Lúc này, Kiến Dao tới gõ cửa.
“Bố, bố ở bên trong sao?”
Lục Lãnh Phong vội vàng mặc quần áo, đi tới mở cửa. Bảo bối,
làm sao v. “Bố, sao bố vừa về đã trốn ở trong phòng với mẹ,
không chơi đùa với bọn con, người ta rất nhớ bố đó” Kiến Dao
dính anh nhất, chỉ cần mỗi lần anh về nhà, đều dính bên cạnh
anh.
Lục Lãnh Phong ôm lấy con gái, hôn lên gương mặt nhỏ nhắn
của con bé: “Được, bây giờ sẽ đi chơi với các con” Hy Nguyệt
cố ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-bao-boi-cua-luc-tong/3352935/chuong-2263.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.