Hy Nguyệt vội vàng an ủi cô ấy: “Em là vì sinh song sinh, chị
xem lúc em sinh bánh trôi, vèo một cái đã sinh xong rồi”
“Chị chỉ sinh một đứa này, kiên quyết không sinh nữa” Hạ Dĩ
Nhiên nâng bụng, cảm thấy mỗi một phút đều là giày vò.
“Không sinh thì không sinh, đợi em sinh xong anh sẽ đi buộc ga
rô.” Tân Nhân Thiên nói.
Hy Nguyệt ngổn ngang trong gió: “Anh, buộc ga rô sẽ ảnh
hưởng tới sinh hoạt vợ chồng, anh thực sự muốn tự mình hại
mình à?”
Hạ Dĩ Nhiên xua tay: “Anh không cần tự mình hại mình, em đang
nghiên cứu một loại vòng tránh thai đặc biệt dùng cho đàn ông,
chỉ cần đeo trên tay là được”
“Nhà khoa học đúng là khác biệt” Hy Nguyệt giơ ngón cái lên
khen ngợi.
“Nhà khoa học cũng phải chịu đau đớn do sinh con” Hạ Dĩ Nhiên
không nhịn được ai ôi hai tiếng, đau bụng càng lúc càng thường
xuyên rồi.
“Còn cần bao lâu nữa, không thể luôn đau như vậy được đúng
không?” Trái tim của Tân Nhân Thiên đau gần chết. Bác sĩ khoa
sản đi tới kiểm tra cho Hạ Dĩ Nhiên một lát:
“Mở có vẻ nhanh, hẳn là còn cần bốn tiếng nữa, mọi người đỡ
cô ấy cử động nhiều một chút”
“Bốn tiếng mà kêu là nhanh sao? Bà đang đùa đúng không?”
Tân Nhân Thiên muốn giết người, vợ anh ta đau tới mức như
chịu mười đại khổ hình thời Mãn Thanh rồi. Bốn tiếng là tính
nhanh rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-bao-boi-cua-luc-tong/3352924/chuong-2252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.