“Con gái của anh, sao có thể không đẹp?” Tân Nhân Thiên vươn
tay chạm lên bụng cô ấy.
Hy Nguyệt thở ra một hơi, đã là lúc này rồi, vậy mà hai người
còn ầm ï như vậy.
“Chị Dĩ Nhiên, chị để anh ấy ở cùng chị đi, không sao, Lãnh
Phong đều ở bên em hai lần, không ảnh hưởng. Trái lại khiến
anh ấy càng thêm đau lòng chị, biết chị sinh con không dễ dàng”
Hạ Dĩ Nhiên lắc đầu: “Em không biết đâu, có một lần bọn chị ở
trên bãi cỏ Tân Lan, gặp một con bò cái sắp sinh bê con, chủ
nhân của bãi cỏ ở bên cạnh đỡ đẻ luôn, lúc bê con sinh ra, tất
cả mọi người vô cùng vui vẻ, anh ấy ở bên cạnh nhảy như điên,
nói quá ghê tởm, động vật nhỏ sinh ra toàn thân dinh dính, sao
có thể ghê tởm như vậy!”
Cô ấy hít sâu một hơi, cố nén đau bụng: “Đứa bé sinh ra cũng
dinh dính, máu me nhầy nhụa, chị không hi vọng anh ấy nhìn
thấy cảnh tượng lúc đó”
Tân Nhân Thiên ngổn ngang trong gió: “Đứa bé này sao có thể
đánh đồng với bò được?”
“Dù sao anh không thể đi vào, anh muốn đi vào em sẽ không
sinh nữa” Vẻ mặt Hạ Dĩ Nhiên cố chấp.
Hy Nguyệt điên cuồng lau mồ hôi, vào thời khắc đứa bé sắp
được sinh ra, vậy mà hai người ầm ï như thế.
“Anh, hay là anh nghe lời chị Dĩ Nhiên đi, đứng ở bên ngoài đợi”
Tân Nhân Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-bao-boi-cua-luc-tong/3352923/chuong-2251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.