Hạ Dĩ Nhiên ăn trái cây, vuốt ve cái bụng: “Sinh con thật mệt,
sinh xong cái thai này em không muốn sinh nữa” “Đương nhiên
không sinh, một đứa đủ rồi, anh thấy bụng em tròn tròn, hơn
phân nửa là con gái, anh rất thích con gái” Tân Nhân Thiên cười
nói, anh ta giống như Lục Lãnh Phong đều trọng nữ khinh nam.
Hy Nguyệt che miệng cười trộm: “Nói không chừng đứa bé sinh
ra xong, hai người này sẽ không nỡ rời đi đấy” Hạ Dĩ Nhiên đỡ
eo, đứng thẳng cơ thể cồng kềnh, đang định đi xung quanh một
lát, đột nhiên trong bụng giật giật, đau tới mức cô ấy hừ một
tiếng.
Tân Nhân Thiên vội vàng đỡ lấy cô ấy: “Làm sao vậy? Vật nhỏ
này lại đá em sao? Sao cả ngày không yên như thế, giống y như
con khỉ con đá tới đá lui”
Hy Nguyệt cười hì hì: “Đây gọi là bố nào con nấy”
Hạ Dĩ Nhiên ngồi xuống, một lát sau lại đau, Hy Nguyệt biết
được mọi chuyện không đúng lắm: “Nguy rồi, chị Dĩ Nhiên sắp
sinh”
“Cái gì?” Tất cả mọi người ở trong phòng khách khẩn trương
hơn.
“Còn hai ngày nữa mới tới ngày sinh dự tính mà” Tân Nhân
Thiên đặt tay lên trên bụng vợ.
“Sinh trước ngày sinh dự tính là chuyện vô cùng bình thường,
lúc em sinh bánh trôi cũng là sinh trước." Hy Nguyệt có kinh
nghiệm, vội vàng gọi điện cho bác sĩ, bảo bọn họ chuẩn bị sẵn
sàng, sau đó đưa Hạ Dĩ Nhiên tới bệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-bao-boi-cua-luc-tong/3352605/chuong-2250.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.