“Vinh Hàn, anh đừng đi, đừng bỏ em lại một mình mà” Tư Mã
Ngọc Như nắm lấy cánh tay ông ấy, không cho ông ấy đi, bị ông
ấy hất ra: “Tự cô giải quyết cho tốt đi”
Tư Mã Ngọc Như thất thanh khóc rống lên: “Sao anh có thể đối
xử với em như vậ Biệt thự Lục Lam, bọn nhỏ đang chơi đùa ở
trong vườn hoa.
Tư Mã Ngọc Thanh bưng bánh ngọt do mình tự tay làm tới.
“Đây là bánh ngọt tổ ong cho chú nướng, các cháu nhanh tới
đây ăn thử xem”
Hứa Kiến Quân nắm tay Kiến Dao và Kiến Diệp chạy tới. Kiến
Dao và Kiến Diệp đã hai tuổi, có thể ăn bánh ngọt. Kiến Dao
cầm lấy một miếng cắn một cái: “Oa, ăn ngon thật!”
Kiến Diệp cũng ăn một miếng: “Rất mềm, không thấy ngấy chút
nào, đúng là ăn rất ngon... Chú Ngọc Thanh quá lợi hại”
“Chú Ngọc Thanh đúng là trù thần chuyển thế” Hứa Kiến Quân
vừa ăn bánh ngọt, vừa nói.
Tư Mã Ngọc Thanh đắc ý nhướng mày.
“Nếu các cháu thích ăn mà nói, sau này chú sẽ thường xuyên
làm cho các cháu ăn.”
“Được ạ, chúng cháu rất thích ăn” Kiến Dao và Kiến Diệp vui Vẻ
nói.
Tư Mã Ngọc Thanh cảm thấy rất có thành tựu.
Tuy cậu bé không thông minh như mọi người, nhưng cậu bé có
“kỹ năng” đặc biệt của mình, cũng được cho là một đứa bé lợi
hại.
Lục Vinh Hàn trở lại.
Nhìn thấy ông ấy, Lục Sênh Hạ đi tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-bao-boi-cua-luc-tong/3352603/chuong-2248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.