Cô ta che mặt, gào khóc. Lục Vinh Hàn châm một điếu xì gà,
ánh sáng của điếu thuốc lấp lóe trong không khí.
“Chính vì ỷ vào hứa hẹn của tôi đối với cô, cô mới không kiêng
nể gì, hết một tới hai, hết hai lại tới ba gây sóng gió. Người mà
cô thương tổn không phải là người khác, mà là người nhà và
người thân của tôi. Cô đã bành trướng tới mức ngay cả mình là
ai cũng không biết, chỉ có để cô trở về ban đầu một lần nữa, mới
có thể hoàn toàn tỉnh táo lại”
Tư Mã Ngọc Như cảm thấy như sấm sét giữa trời quang, quay
về làm cô ta trước đây một lần nữa sao? Làm sao có thể được!
Cô ta vĩnh viễn khó có khả năng vứt bỏ vinh hoa phú quý. Cô ta
muốn làm người thượng đảng, làm người đứng trên đỉnh cao.
“Em vẫn luôn là chính mình, ngoại trừ anh ra, em cái gì cũng
không cần, chẳng lẽ như vậy còn chưa đủ sao?”
Lục Vinh Hàn lắc đầu nói: “Ngọc Như, tôi cũng muốn quay lại
làm mình trước đây”
Một câu đơn giản, đã nói rõ toàn bộ.
Ông ấy sẽ không ở bên ngoài với cô ta nữa, ông ấy muốn ở nhà
họ Lục, mà cô ta đã bị nhà họ Lục đuổi đi, không có khả năng
trở về nữa.
Tư Mã Ngọc Như đã sắp chết tâm: “Anh không thể đối xử với
em như vậy, anh không cần em nữa, em sẽ tự tử”
“Nếu cô không quý trọng sinh mệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-bao-boi-cua-luc-tong/3352602/chuong-2247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.