“Đàn ông không có tiền thì sao? Bà cứ phải gả cho người giàu
có à? Người đàn ông ngốc giống như bố, trên thế giới này
không tìm được người thứ hai đâu. Dù sao bây giờ có tiền, đều
là trâu già gặm cỏ non, làm phú bà bao nuôi mấy tiểu thịt tươi
còn được. Bà nhìn bà nội nhà họ Đỗ xem, người ta rực rỡ cỡ
nào, có một đám hậu cung nam. Không phải bà muốn làm Võ
Tắc Thiên sao, bây giờ rất đúng lúc. Tuy bố không thể ở bên
cạnh bà, nhưng tiền sẽ cho bà không ít, biệt thự ở bên ngoài
cũng cho bà, bà nên vừa lòng rồi” Lục Sênh Hạ nói lời thấm thía.
Trước mắt Tư Mã Ngọc Như có đám quạ đen bay qua. “Mẹ là
muốn con khuyên làm lành, không phải muốn con khuyên tách
ra”
“Tôi cũng muốn khuyên hai người làm lành, quan trọng nhất là
bà không phải là vợ của ông ấy nha, vợ của ông ấy là bác gái,
bây giờ ông ấy muốn làm lành với vợ rồi. Có một số lúc bà nên
học tập bác gái, sau khi tranh với bà, bác ấy đã hoàn toàn tỉnh
ngộ, bỏ hết tất cả. Đã không còn bố, bà ấy càng thêm vui vẻ hơn
trước, cái Henry, chú Mike, chú Edward, vừa nghe nói bà ấy khôi
phục độc thân, đều giống như ong mật chạy từ nước ngoài tới.
Đàn ông ấy à, đều là như vậy, mất đi mới biết được quý trọng”
Vẻ mặt Lục Sênh Hạ đồng tình nhìn cô †a.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-bao-boi-cua-luc-tong/3352598/chuong-2243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.