Chương trước
Chương sau
“Đàn ông không có tiền thì sao? Bà cứ phải gả cho người giàu

có à? Người đàn ông ngốc giống như bố, trên thế giới này

không tìm được người thứ hai đâu. Dù sao bây giờ có tiền, đều

là trâu già gặm cỏ non, làm phú bà bao nuôi mấy tiểu thịt tươi

còn được. Bà nhìn bà nội nhà họ Đỗ xem, người ta rực rỡ cỡ

nào, có một đám hậu cung nam. Không phải bà muốn làm Võ

Tắc Thiên sao, bây giờ rất đúng lúc. Tuy bố không thể ở bên

cạnh bà, nhưng tiền sẽ cho bà không ít, biệt thự ở bên ngoài

cũng cho bà, bà nên vừa lòng rồi” Lục Sênh Hạ nói lời thấm thía.

Trước mắt Tư Mã Ngọc Như có đám quạ đen bay qua. “Mẹ là

muốn con khuyên làm lành, không phải muốn con khuyên tách

ra”

“Tôi cũng muốn khuyên hai người làm lành, quan trọng nhất là

bà không phải là vợ của ông ấy nha, vợ của ông ấy là bác gái,

bây giờ ông ấy muốn làm lành với vợ rồi. Có một số lúc bà nên

học tập bác gái, sau khi tranh với bà, bác ấy đã hoàn toàn tỉnh

ngộ, bỏ hết tất cả. Đã không còn bố, bà ấy càng thêm vui vẻ hơn

trước, cái Henry, chú Mike, chú Edward, vừa nghe nói bà ấy khôi

phục độc thân, đều giống như ong mật chạy từ nước ngoài tới.

Đàn ông ấy à, đều là như vậy, mất đi mới biết được quý trọng”

Vẻ mặt Lục Sênh Hạ đồng tình nhìn cô †a.

Nếu người phụ nữ chui vào trong sừng trâu không thoát ra

được, chỉ có thể hại mình, lùi một bước mới biết trời cao đất

rộng.

Tư Mã Ngọc Như hừ lạnh trong lòng một tiếng.

Nếu cô ta có thể có nhiều quý tộc hậu duệ nhà giàu có theo đuổi

như vậy, sẽ không bám lấy Lục Vinh Hàn không buông như thế.

“Đàn ông nước ngoài khác với đàn ông nước Nguyệt Hạ, đàn

ông nước ngoài thích người phụ nữ thành thục, mà đàn ông

nước Nguyệt Hạ chỉ thích gặm cỏ non”

“Vậy bà ra nước ngoài tìm đi, nước An Kỳ, nước Âu Lục, nước

Anh, bà nên đi ra ngoài thăm thú xung quanh. Bộ dạng này của

bà rất phù hợp với thẩm mỹ quan của người nước ngoài, bọn họ

cảm thấy người giống như bà, là đại mỹ nhân đứng đầu phương

Đông đấy” Lục Sênh Hạ vỗ vai cô ta, dùng giọng điệu an ủi nói.

Cô ta không nói gì, cảm thấy một đàn ngựa đang chạy đầy đất.

“Mẹ chỉ thích bố con, bây giờ mẹ muốn làm lành với bố con, con

nhanh nghĩ biện pháp, đừng nói mấy lời linh tinh như vậy nữa”

“Cuộc sống mà bố muốn khác với bà, ông ấy muốn ở nhà hiếu

kính bà nội, chăm sóc cháu nội, ông ấy muốn làm lành với anh

cả. Những chuyện này bà có thể làm giúp ông ấy không? Sau khi

con đường mà hai người theo đuổi không nhất trí nữa, thì không

thể đi cùng nhau. Vì sao bà vẫn không rõ điểm này” Lục Sênh Hạ

lắc đầu, vô cùng bất đắc dĩ

Tư Mã Ngọc Như không nghĩ như vậy.

“Hai ngày nay, Hy Nguyệt chắc chắn ra sức nói xấu về mẹ trước

mặt bố chồng đúng không?”

Lục Sênh Hạ hừ một tiếng: “Bà nhìn bà xem, lại nữa, chỉ thích lấy

bụng tiểu nhân đo lòng quân tử. Chị dâu nói với bọn tôi, cho dù

bà làm chuyện gì, đều là mẹ ruột của bọn tôi, bọn tôi phải hiếu

kính bà. Nếu không vì chị ấy khuyên bảo tôi, tôi có thể đi ra gặp

bà sao?”

Tư Mã Ngọc Như mím môi, cô ta không tin Hy Nguyệt sẽ tốt như

vậy, cô là người khẩu Phật tâm xà, miệng nam mô bụng bồ dao

găm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.