Chương trước
Chương sau
Tân Như Thông khụ một tiếng: “Ý đại khải của bài thơ này chính

là một người con trai thích một cô gái, muốn theo. đuổi cô ấy”

Hứa Kiến Quân cười giảo hoạt: “Người cổ đại thật lãng mạn,

thích con gái thì sẽ viết thư tình theo đuổi cô ấy, người hiện đại

thích con gái, sẽ theo đuổi như thế nào ạ?” “Tặng hoa hồng, trên

tivi, con trai theo đuổi con gái đều tặng hoa hồng cả” Tư Mã

Ngọc Thanh nói.

Hứa Kiến Quân quay đầu nhìn Tân Như Thông: “Cậu, cậu gặp

được người con gái cậu thích, sẽ tặng cho người đó thứ gì?”

Ánh mắt Tần Như Thông không tự giác được nhìn về phía Hy

Nguyệt, anh ta từng tặng rất nhiều thứ cho Hy Nguyệt, nhưng

đều trong tình huống cô không biết rõ.

Anh ta nhớ rõ mình tặng cho Hy Nguyệt món quà đầu tiên, chính

là dùng táo đỏ trong sân xuyên thành vòng cổ. Cô rất vui vẻ đeo

trên cổ, sau khi trở về thì cho vào trong tủ lạnh, đợi lần sau lấy

ra thì nó đã đông lạnh thành khối băng.

Nhưng mà cô nói chỉ có như vậy táo mới không bị hỏng. Nghĩ tới

đây, khóe miệng anh ta hơi nhếch lên.

Lục Sênh Hạ nhạy cảm nhận ra được, đoán anh ta vẫn còn nghĩ

tới chị dâu, sở dĩ anh Như Thông vẫn không kiếm bạn gái, chính

là vì trong lòng không bỏ xuống được chị dâu.

“Kiến Quân, cháu vẫn còn là đứa nhóc, trăm ngàn lần không

được yêu sớm” Cô ấy cố ý chuyển đề tài.

Hứa Kiến Quân điên cuồng lau mồ hôi: “Cháu còn lâu mới yêu

sớm”

“Nhưng bây giờ cháu là nam sinh được chào đón nhất trong

trường, đám nữ sinh nhỏ đều tranh nhau chơi với cháu” Lục

Sênh Hạ cười nói.

Hứa Kiến Quân làm mặt quỷ với cô ấy: “Cô út, cô vẫn nên quan

tâm nhiều tới cậu họ của cháu thì hơn, ở trường học cậu ấy rất

được hoan nghênh giống y như cháu... Tình địch của cô có rất

nhiều nha”

Lục Sênh Hạ chẳng hề để ý nhún vai: “Đám phụ nữ đó sao có

thể so được với cô, anh Chấn Diệp sẽ không thích bọn họ đâu”

“Nói cũng đúng, cô út của cháu là cô gái tốt nhất trên thế giới

này, người nào cũng kém cô út của cháu” Hứa Kiến Quân cười

gian xảo nói.

Lục Sênh Hạ nở nụ cười vui vẻ, đợi sang năm, cô sẽ ra nước

ngoài tìm anh Chấn Diệp.

Đôi mắt đen tuyền của Hứa Kiến Quân khẽ đảo hai vòng, trong

đôi mắt lóe lên ánh sáng nhạt.

“Mẹ cháu nói, cho dù trên thế giới có rất nhiều người, nhưng

thực ra không có nhiều người thích hợp với mình, một khi gặp

được, thì phải quý trọng, nếu không thì sẽ bỏ lỡ, khiến hối hận

cả đời”

Những lời này giống như đâm trúng trái tim Tân Như Thông.

Anh ta cũng đã bỏ lỡ, không thể tìm người phụ nữ anh ta yêu

thương nhất trở về.

Trong lúc anh ta thương cảm, giọng Hứa Kiến Quân lại truyền

đến: “Mẹ cháu còn nói, có một số người có vẻ may. mắn, người

thích hợp với mình có khả năng không chỉ có một, nếu bỏ lỡ lần

đầu tiên, trăm ngàn lần đừng nên bỏ lỡ lần thứ hai”

Tân Như Thông bị sặc, khụ vài tiếng, tên nhóc này đúng là dốc

hết sức lực làm mai cho anh ta.

“Cháu vẫn còn là đứa bé, đừng nghĩ mọi chuyện phức tạp như

vây, hoc tập mới là quan trong nhất, biết không?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.