Tân Như Thông khụ một tiếng: “Ý đại khải của bài thơ này chính
là một người con trai thích một cô gái, muốn theo. đuổi cô ấy”
Hứa Kiến Quân cười giảo hoạt: “Người cổ đại thật lãng mạn,
thích con gái thì sẽ viết thư tình theo đuổi cô ấy, người hiện đại
thích con gái, sẽ theo đuổi như thế nào ạ?” “Tặng hoa hồng, trên
tivi, con trai theo đuổi con gái đều tặng hoa hồng cả” Tư Mã
Ngọc Thanh nói.
Hứa Kiến Quân quay đầu nhìn Tân Như Thông: “Cậu, cậu gặp
được người con gái cậu thích, sẽ tặng cho người đó thứ gì?”
Ánh mắt Tần Như Thông không tự giác được nhìn về phía Hy
Nguyệt, anh ta từng tặng rất nhiều thứ cho Hy Nguyệt, nhưng
đều trong tình huống cô không biết rõ.
Anh ta nhớ rõ mình tặng cho Hy Nguyệt món quà đầu tiên, chính
là dùng táo đỏ trong sân xuyên thành vòng cổ. Cô rất vui vẻ đeo
trên cổ, sau khi trở về thì cho vào trong tủ lạnh, đợi lần sau lấy
ra thì nó đã đông lạnh thành khối băng.
Nhưng mà cô nói chỉ có như vậy táo mới không bị hỏng. Nghĩ tới
đây, khóe miệng anh ta hơi nhếch lên.
Lục Sênh Hạ nhạy cảm nhận ra được, đoán anh ta vẫn còn nghĩ
tới chị dâu, sở dĩ anh Như Thông vẫn không kiếm bạn gái, chính
là vì trong lòng không bỏ xuống được chị dâu.
“Kiến Quân, cháu vẫn còn là đứa nhóc, trăm ngàn lần không
được yêu sớm” Cô ấy cố ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-bao-boi-cua-luc-tong/3351511/chuong-2222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.