Hứa Kiến Quân vừa ăn vừa dùng giọng nói mơ hồ không rõ nói:
“Cậu Như Thông, có phải là cậu thẹn thùng hay không, như vậy
không được đâu. Mẹ cháu và bố ma vương đã sinh ba đứa bé,
chú phải cố gắng lên, tranh thủ đuổi kịp nha. Hơn nữa không
phải cậu phải sinh em gái gả cho Kiến Diệp sao? Đừng cách biệt
tuổi tác quá nhiều, sẽ có sự khác biệt.
Tần Như Thông cười giễu cợt: “Cậu mà sinh em gái nhỏ, gả cho
cháu có được không?”
Hứa Kiến Quân lắc đầu giống như trống lắc: “Cháu sắp sáu tuổi,
đợi cậu sinh em gái nhỏ ra, cháu đã bảy tuổi. Em ấy chắc chắn
sẽ cảm thấy cháu già, gọi là chú thì làm sao bây giờ, cháu không
muốn như: vậy.”
Cậu bé nói rất nghiêm túc, tất cả mọi người cười ha ha.
Tư Mã Ngọc Thanh làm mặt quỷ: “Đàn ông lớn hơn phụ nữ cũng
không sao, dượng hơn Thượng Quan Yến Nhi hơn hai mươi
tuổi mà.”
Hứa Kiến Quân lè lưỡi: “Trẻ tuổi như vậy gọi là bà nội, cảm thấy
nhất định rất lạ, nếu cháu gọi cô ta là bà nội, cô ta có mất hứng
hay không?”
“Không sao, minh tinh đều như vậy cả, rất nhiều minh tinh đều
gả cho người đáng làm bố mình.” Lục Sênh Hạ nhún vai, hờ
hững nói.
Tư Mã Ngọc Thanh che miệng, cười quái dị: “Loại hình cao lớn
đẹp trai giàu có giống như em, trưởng thành chắc chẩn có rất
nhiều con gái theo đuổi.”
Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-bao-boi-cua-luc-tong/3351509/chuong-2220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.